nắng chiều ghé tựa bờ vai
giọt cà phê đắng cho dài hoàng hôn
giá như trộn lẫn nỗi buồn
vào ly đen… ít hạt đường trắng tinh
quanh đây chỉ thấy rập rình
sầu. đau. vạn kiếp. một mình riêng ta
bấc về buốt lạnh thịt da
áo không đủ ấm… mặn mà nhạt phai
đã từng thơm thảo chia hai
giờ đây ta với tháng ngày lặng câm
vào. ra. tê tái. âm thầm
vần thơ lẻ bạn lệ dầm dề tuôn
giá như trộn lẫn nỗi buồn

Trả lờiXóavào ly đen… ít hạt đường trắng tinh
vào. ra. tê tái. âm thầm

Trả lờiXóavần thơ lẻ bạn lệ dầm dề tuôn