Có bao giờ
người biết
Đằng sau vẻ
lạnh lùng
Là nhọc nhằn
bão tuyết
Là mắt hoài
rưng rưng
Có bao giờ
người biết
Đằng sau vẻ
phớt đời
Là nỗi sầu
thê thiết
Là mảng buồn
không vơi
Có bao giờ
người biết
Đằng sau vẻ
kiên cường
Là hơi tàn sức kiệt
Là rối bời
tơ vương
Tự vẽ vời
huyễn hoặc
Để che giấu
ngậm ngùi
Để dịu cơn
quay quắt
Để bẽ bàng
cuốn trôi
Có người biết mà, hi hi hi...
Trả lờiXóa:))
Cũng mong được như thế!
Trả lờiXóa:)