Dịu dàng cảm xúc sẻ chia nhau
Tri kỉ vần thơ rộn sắc màu
Nào ngại tiết đông trời lạnh giá
Hay ngày lửa hạ nắng hanh hao
Cứ ngỡ thiên thu chẳng đổi dời
Nào dè loan phượng rẽ hai nơi
Không dưng dông bão từ đâu đến
Ngược dấu chân đơn… tắt nụ cười
Ngọc ngà một thuở đã phôi phai
Cổ tích trăm năm bỗng lạc loài
Thơ vận đa đoan chừng vụn vỡ
Ngỡ ngàng câu chữ khóc liêu trai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét