Ngồi lặng lẽ bên hiên chiều nắng nhạt
Dấu ngựa hồng sao biền biệt gót chân?
Đã ước nguyện dù trải qua ghềnh thác
Bao nắng mưa sương gió chẳng ngại ngần
Lời của gió vọng về từ thăm thẳm
Có phải là tiền kiếp tận xa xôi?
Sao tự dưng mây đổi màu ảm đạm
Mảnh tình xưa vướng víu cuối chân trời
Góc vườn thơ đầy rêu phong giăng phủ
Bởi thời gian vần vũ quá vô tình
Ta nhớ lắm mùa thu nào rất cũ
Lòng hẹn lòng khi tóc hãy còn xanh
Ngựa ruổi rong trên quãng đường diệu vợi
Chắc giờ đây đã gối mỏi chân chùn?
Nơi quán vắng vẫn đêm ngày ngóng đợi
Bước tang bồng chìm khuất phía mông lung
Thơ âm hưởng, ý vị cổ trang, hay quá!
Trả lờiXóaDVD xin góp tặng một bài TNBCĐL, là lời chàng trai, cũng cổ cổ, như sau:
Ơi Nàng!
Này ta ảo não bấy mong chờ
Cảnh cũ u tình bạt sắc thơ
Trẩy phía chân trời vương chữ nợ
Chìm nơi góc bể gợn câu bờ
Đèn nghiêng, cửa dựng đau niềm nhớ
Ngựa chứng, chim lìa thảm nỗi mơ
Tái ngộ nồng say sầu đổ vỡ
Nàng ơi gắng đợi dẫu xa mờ!
dovaden2010 (DVD)
Cảm ơn bạn DVD đã cảm nhận và chia sẻ bài TNBCĐL. Lâu lắm rồi mình chưa làm thể thơ đài các này dù rất thích.
Xóa