Ngày về chẳng chút niềm vui
Ta nhìn ta… luống ngậm ngùi bể dâu
Trang thơ giờ đã hóa nhàu
Để cho câu chữ buồn đau nhạt nhòa
Hình như nghèn nghẹn khúc ca
Nốt trầm vỡ vụn diết da cõi lòng
Sầu tư chi cánh phượng hồng
Ta cô đơn giữa mênh mông đất trời
Cà phê đắng ngắt bờ môi
Mượn vần lục bát bồi hồi sẻ chia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét