Sáng tháng sáu một mình ta xuống
phố
Bước dại khờ trở lại chốn thân
quen
Nắng vàng rực gợi bao niềm nhung
nhớ
Đã một thời lạ lẫm cả tuổi tên …
Cũng buổi sáng nắng hạ về loang lổ
Ta lạc nhau thảng thốt giữa dòng đời
Bởi đèn đỏ bất ngờ nơi giao lộ
Nên cung trầm từ đó mãi chơi vơi
Một chút nắng trên tầng cao lấp
loáng
Đậu bờ vai gầy guộc chút dỗ dành
Hôn tóc rối nồng nàn cơn gió thoảng
Cứ ngỡ rằng ấm áp bóng hình anh
Trả lờiXóaMƠ
Bóng chim chợt đến chợt đi,
Ngỡ ngàng tăm cá...
Có khi lại về!
Thu, Đông chẳng ước chẳng thề,
Biết đâu Xuân mộng lại...
Hề... ?
Thôi... thôi!
dovaden2010
Biết đâu Xuân mộng lại...
Trả lờiXóaHề... ?
Thôi... thôi!
Hề...Thôi...thôi! Hi hi...