Đêm buồn rót mật vào thơ
Trăng xưa ngoảnh mặt hững hờ mối
duyên
Hắt hiu sợi bấc ưu phiền
Lắt lay tơ nhện vẽ nghiêng nỗi sầu
Rối bời trong dạ vì đâu
Mây đen che khuất đời nhau mất rồi
Vần thơ từ đó ngậm ngùi
Để cho câu chữ bồi hồi trở trăn
Tìm trong giấc ngủ nhọc nhằn
Khép mi giấu nỗi băn khoăn canh
dài
Bên rèm gió nhẹ vờn bay
Nuốt sầu nuốt cả đắng cay cuộc
tình
Lục bát xót xa...
Trả lờiXóaXót xa và cay đắng!
Xóa