Sáng thứ hai trong giờ tập đọc Cô dạy bài Hành trình của bầy ong Cô chủ nhiệm em mặc áo lụa hồng Trên bục giảng dáng gầy gầy tha thướt
Cả lớp khoanh tay, mắt nhìn phía trước Cô say sưa đọc mẫu lần đầu Giọng đọc cô ấm áp làm sao! Mây lãng đãng trời cao Cũng dừng bay nép bên cửa sổ Cả anh chàng Gió Len lén ùa vào quạt mát chúng em
Lời cô giáo thật êm! Bầy ong bay đi tìm hoa hút mật Tháng ngày ruổi rong từ cánh rừng xa lắc Đến bờ biển khơi xa Mang vị ngọt thơm bổ dưỡng đến muôn nhà Nghe cô giảng em vô cùng thích thú Cô hướng dẫn phát âm từng câu, chữ Rèn học sinh đọc diễn cảm rõ ràng
Trống báo giờ học đã tan Cả lớp vẫn say sưa khắc ghi lời cô dặn Trên đường về bên tai còn văng vẳng Bắt chước loài ong, học tập chuyên cần Em hứa sẽ trở thành trò giỏi, con ngoan
Đừng bảo vì sao thơ mãi buồn Cứ quẩn quanh trong vòng tròn không lối thoát Hỏi chú chim khuyên đang líu lo giọng hót Cũng chỉ lắc đầu chẳng biết chẳng hay!
Nỗi buồn đeo đẳng suốt tháng ngày Ta vấp phải giữa một chiều thu muộn Để ngẩn ngơ khi hoàng hôn xuống Níu mây trời tìm sự sẻ chia
Bước lang thang đi dưới trời khuya Ta vươn tay chạm muôn ngàn tinh tú Vẫn là hoa cuối mùa héo rũ Vẫn là ta dáng dấp hao gầy
Khi nụ cười bị bóng tối phủ vây Hỏi làm sao rạng ngời lên môi mắt? Nắng cuối ngày nên mỏng manh phai nhạt Lối gập ghềnh chạm đá sỏi lao xao
Rất nhiều lần ta tự hỏi vì sao? Khi nghiệp dĩ một đời ta cam chịu Gánh trên vai nỗi buồn nặng trĩu