15 tháng 12, 2016

CÔ ĐƠN PHỐ NÚI







Chiều trở về phố núi
Sao lạc lõng thế này?
Một mình ta trơ trọi
Giữa bát ngát trời mây


Thông ngàn buồn cúi mặt
Chẳng hát được thành câu
Nghe tủi hờn lên mắt
Cảnh cũ…người nơi đâu?


Hồ Xuân Hương lặng ngắt
Mây nhuộm tím khoảng trời
Gió lạnh chừng se sắt
Buốt giá phủ bờ môi


Lang thang trên đường vắng
Nhớ xa xôi bóng hình
Sương rơi rơi ướt đẫm 
Mượn lời thơ tự tình…











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét