Tháng Chạp vừa gõ cửa ghé thăm
Em loay hoay
Chạm vào ngăn ký ức
Chuỗi tháng ngày ưu phiền day dứt
Đêm từng đêm thổn thức với thiên hà
Trong muôn vàn tinh tú mịt mờ xa
Đưa tay níu
Mà sao hoài vời vợi?
Giấc chiêm bao trở trăn miền đá sỏi
Đã bao lần bóng tối vấp chân em
Mảnh trăng côi vỡ vụn rớt bên thềm
Héo úa
Mong manh
Ảnh hình trông lạ lẫm
Nỗi tủi hờn bờ mi thêm trĩu nặng
Giọt cô liêu chảy tràn ngập tâm hồn
Mắt thẫn thờ nhìn về phía mù sương
Chẳng còn ai
Cuối con đường tìm kiếm
Em thảng thốt
Lật từng trang kỷ niệm
Ngày hồng xưa giờ phai nhạt mất rồi
Tháng Chạp về Vạt nắng cũng chơi vơi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét