c h i ề u c u ố i t h u

 


chiều lang thang xuống phố
nghe buồn lên mắt môi
len qua dòng xe cộ
bờ vai tựa đâu rồi

lạc nhau từ dạo ấy
hai ngả đường cách xa
để vần thơ khắc khoải
hoài tưởng nhớ ngọc ngà

sợi mây sầu giăng mắc
vướng víu hồn thơ tôi
gió cuối thu se sắt
phai nhạt mất nụ cười…















03 tháng 10, 2024

m ư a n ử a đ ê m

 


nửa đêm mưa ghé
quạnh quẽ không gian
không dưng nước mắt chảy tràn
ca dao lạc mất ngỡ ngàng khúc ru

mịt mù sương gió
biết tỏ cùng ai
đèn khuya vàng vọt canh chầy
liêu xiêu bóng lẻ hao gầy tháng năm

đàn cầm lỡ nhịp
nuối tiếc mà chi
quay lưng níu kéo làm gì
vùi chôn cổ mộ sầu bi đứt lìa!…









02 tháng 10, 2024

c ả m x ú c v ỡ o à



tự nhiên vui lắm sáng nay
gió mây hội ngộ bao ngày cách xa
lâng lâng cảm xúc vỡ oà…








01 tháng 10, 2024

g i ã t ừ k h ú c t r i â m



giã từ
khúc hát tri âm
chuyện ngày xưa ấy
lạc lầm đó thôi

bây giờ
tôi
chỉ mình tôi
yên bình ốc đảo
thảnh thơi bốn mùa

vui cũng sớm nắng chiều mưa!...








30 tháng 9, 2024

g i ã b i ệ t t h á n g C h í n

 


còn vài khắc nữa thôi
tháng Chín chào giã biệt
không dưng nghe bồi hồi
một chút gì nuối tiếc

thời gian qua chóng vánh
vùn vụt áng mây trôi
ốc đảo sầu cô quạnh
đánh rơi mất nụ cười

tìm vui bên câu chữ
thơ hoạ là tri âm
quên cuồng phong bão lũ
quên hư ảo lạc lầm…

















29 tháng 9, 2024

c h à o đ ó n t h á n g M ư ờ i

 


bão dông 
rồi cũng qua mau
tháng Chín trĩu nặng 
biết bao ngậm ngùi

dang tay 
chào đón tháng Mười
sắc thu bàng bạc 
gọi mời tứ thơ

áng mây 
tựa cửa mong chờ
heo may nhè nhẹ 
ngẩn ngơ nỗi lòng








20 tháng 9, 2024

n ỗ i n i ề m t h ơ

 


trời mới vừa hửng nắng
bỗng mưa ghé bất ngờ
tạt qua góc hiên vắng
làm sụt sùi túi thơ

tội nghiệp mấy con chữ
lem luốc hết cả rồi
bài thơ còn dang dở
ngậm ngùi nước cuốn trôi

không dưng nghe tủi phận
biết than vãn cùng ai
thơ một đời lận đận
trĩu nặng nét u hoài













b ì n h a n n g à y m ớ i

 


ngoài sân 
nắng đã lên rồi
đem thơ hong ấm 
góc trời bình an

bão dông 
xin hãy nhẹ nhàng
nở hoa hạnh phúc 
ngập tràn sắc thu








18 tháng 9, 2024

n ó i v ớ i b ã o s ố 4

 


ngoài kia cơn áp thấp
trong đây mưa kín trời
nắng hãy còn ẩn nấp
ở phương nào xa xôi?

bão Yagi vừa ghé
tiếng khóc vang thấu trời
thương phận đời dâu bể
nước mắt mặn bờ môi

nghe vọng từ xa thẳm
người thân đâu hết rồi
trung thu về ảm đạm
biết bao giờ phai phôi?

chắp tay xin cầu nguyện
cho mưa thuận gió hoà
bão ơi hãy lặng tiếng
cho ngậm ngùi trôi xa















17 tháng 9, 2024

t a n k a g i ữ a t h u

 


giữa thu
mưa mù giăng mắc
quay quắt
trăng khuất đâu rồi
câu kiều rụng rơi…








12 tháng 9, 2024

XÚC CẢM!!! THƠ - ĐỜI HOÀNG THỊ LÃNG MÂY



Tôi gặp Hoàng Thị Lãng Mây rất tình cờ như mọi sự tình cờ ở những vần thơ. Chỉ khác là đọc thơ em rồi trong lòng luôn khát khao được coi em là hồng nhan tri kỷ.
Tôi muốn viết thật nhiều về em mà hiểu biết giới hạn, tinh lực giới hạn. Đôi khi còn sợ góc nhìn ấu trĩ của mình làm tổn thương đến những câu vần được chưng cất từ trí não, từ con tim đang đập nhịp đập sắt se đau đớn.
Đối với tôi Hoàng Thị Lãng Mây không thuộc một biểu tượng, tôi viết về em đơn giản vì một tấm lòng.
Tôi gọi tiếng "em" chân thành cho dù ngoài đời có thể tôi còn ít hơn em năm bảy tuổi. Nhưng điều đó có hề chi khi nàng thơ trong em đã khắc vào tim không bôi xóa nổi. Thơ em đã cho tôi miền trú ngụ ấm áp thanh tao để tự tâm gột rữa những rêu phong dâu bể đời thường.
"Hãy thong dong đi trọn nẻo đường đời
Dù đá sỏi gập ghềnh bao chướng ngại
Chân cứ bước mặc đêm dài tê tái
Dẫu trời đông buốt giá ngập sương giăng". ( Trích thơ Lãng Mây)
Hoàng Thị Lãng Mây không chỉ mang đến diễn đàn thơ một số lượng lớn với nhiều tác phẩm có giá trị nghệ thuật cao.
Công chúng yêu thơ đón nhận những tác phẩm đã được xuất bản với sự thẩm định nghiêm ngặt của NXB HỘI NHÀ VĂN, NXB THANH NIÊN. Những" Bóng Mây, Khúc Tương Tư, Mây Tím, Nốt Lặng Trong Đêm hay Vần Thơ Tri Kỷ" là minh chứng một sức viết kì lạ của người nữ sĩ đang phải hằng ngày vật lộn với căn bệnh thể chất của se sắt con tim.
Không biết có phải thơ là thần dược cho trái tim bé bỏng đang loạn nhịp của em không? hay như một nữ sĩ phương Tây đã từng nói:
" Đây là khoản hao mòn kinh khủng nhất
Hao mòn tim và mai một tinh thần"
Mà em vẫn cứ viết vẫn cố dành thời gian giao lưu với những bạn thơ yêu quý mình.
Lãng Mây ơi!" Áng mây buồn muôn thuở" trong tâm hồn " Lều Thơ Phiêu Lãng" đừng bay quá xa hãy trở về với diễn đàn thơ với mái ấm dưỡng nuôi mầm chồi thơ ca của mình. Dẫu nơi đây còn nhiều tao loạn, lắm đa đoan.
Nhiều khi trăn trở dõi theo đường thơ mà biết em đang đi và hướng tới cách biểu cảm như một "kiếp tu" để đẩy cao giá trị tuyệt đỉnh của đạo đức.
Nhưng!... Lãng Mây ơi!..
" Đời thăng trầm dâu bể
Em mỏng manh tơ trời..." ( trích thơ Lãng Mây )
Hãy mở rộng ý nghĩa của chữ tu cho hồn thơ em mãi lấp lánh sắc màu, cho những khát khao cháy bỏng. Hãy cứ điểm trang cho những xúc cảm đang thao thức trong nhịp đập trái tim bé bỏng đáng thương ấy mà đợi chờ như em đã từng "Chải tóc chờ thu"
Dù ở góc nhìn nào người yêu thơ cũng thẩm thấu được một ý tưởng thơ, một phong cách thơ thật nồng nàn nhân hậu . Tuy khá thành công trên cung bậc văn chương. Lãng Mây vẫn ẩn sâu khép mình trong khung trời thơ ca đương đại.
Một lần tình cờ lang thang trên mạng tôi đọc được bài viết của báo Bình Dương về cô giáo nhà thơ Đỗ Mỹ Loan tên thật của Lãng Mây hiểu được đôi chút về cuộc sống hiện tại về những cơn đau em đang phải vật lộn mà cảm phục mà yêu kính vô ngần.
Một tâm hồn, một trái tim luôn vượt lên nỗi đau thể chất, để vẫn rộn ràng đập những nhịp đập nồng nàn đôn hậu với thơ với đời. Những câu chữ vuột ra từ trái tim không khỏe mạnh ấy đã làm chuếnh choáng hồn tôi.
Lãng Mây ơi!
Hãy để những " Nốt lặng trong đêm" tấu lên khúc tình ca rạng ngời tình yêu đôi lứa. Hãy để vầng "mây tím" lãng du bồng bềnh bay trên khung trời thơ ca mà điểm trang sắc màu cho thêm lung linh dịu vợi.
Những " vần thơ tri kỷ " kia mãi mãi là cầu nối xuyên suốt mọi tâm hồn thơ để khẳng định: " Không có con đường nào đẹp đẽ hơn, thánh thiện hơn con đường đến với thơ ca"./.
BMT – Ngày 10/7/2015
Lều Thơ Phiêu Lãng





































06 tháng 9, 2024

t h u v ề v ớ i b i ể n

 


vượt hơn trăm cây số
ta tìm về biển khơi
bước chân như bỡ ngỡ
chờ đợi ai góc trời

nghe ngoài kia bão nổi
trong này sóng lao xao
mắt rưng rưng hờn dỗi
lạ lẫm cả câu chào

chú dã tràng ngơ ngác
lặng thinh nhuốm u hoài
ta ngu ngơ giấu mặt
men thơ chừng nhạt phai

vượt hơn trăm cây số
ta tìm về biển khơi
vẫn còn đây ngọn gió
khúc ca dao ấm lời











03 tháng 9, 2024

d ặ n l ò n g

 


dặn lòng thôi đừng buồn
đừng để sầu lên mắt
quá khứ hãy bỏ buông
hư ảo là có thật

hãy quên đi kỷ niệm
xôn xao của một thời
mây dịu dàng sắc tím
gió ân cần khôn nguôi

chẳng còn ai chia sẻ
giọt đắng đọng đầu môi
quen rồi miền quạnh quẽ
thơ ru ta ấm lời

dặn lòng thôi đừng buồn
đừng vỡ oà cảm xúc
thảng thốt hạt mưa tuôn
dáng hình nào lẩn khuất









01 tháng 9, 2024

c h à o t h á n g C h í n



tháng Chín mới vừa ghé ngang
thơm tho áo lụa dịu dàng làm duyên
mím chi nở nụ cười hiền
mùa thu e ấp bên hiên đón chào


















31 tháng 8, 2024

n g à y c u ố i c ù n g t h á n g T á m

 


ngày cuối cùng tháng Tám
ngoảnh nhìn lại hôm qua
mây thu giăng ảm đạm
cho cảm xúc vỡ oà

có lẽ từ lâu lắm
bỏ quên đi tháng ngày
ngổn ngang bao buồn chán
thơ tưởng chừng nhạt phai

mười năm qua chóng vánh
còn chút gì luyến lưu
vườn xưa giờ hoang lạnh
cỏ hoa nhuốm tiêu điều

ngày cuối cùng tháng Tám
thả nỗi buồn trôi sông
chờ mai trời nắng ấm
đem hong lại thơ vần



















30 tháng 8, 2024

n g à n g ọ c c ủ a m ộ t t h ờ i

 


cũng thật là lâu lắm
để tâm hồn đi hoang
tựa cửa ngồi suy ngẫm
khúc yêu thương võ vàng

cũng thật là lâu lắm
chữ nghĩa chừng nhạt phai
ngổn ngang chuyện mưa nắng
quên gác tía đền đài

cũng thật là lâu lắm
ốc đảo hoài lặng thinh
nơi góc trời xa thẳm
còn nhớ chăng bóng hình?

bên ly cà phê đắng
ngắm từng giọt rơi rơi
nghe đâu đây văng vẳng
ngà ngọc của một thời

nghe đâu đây văng vẳng
ngà ngọc của một thời…













26 tháng 8, 2024

b i ệ t l y

 


phố núi vàng tươi sắc dã quỳ
thẫn thờ mắt lệ tiễn người đi
hoàng hôn bảng lảng đầy mây tím
mặn đắng ngập hồn cảnh biệt ly








14 tháng 8, 2024

h ì n h n h ư m ù a t h u đ ã v ề



mơ hồ trong buổi sáng nay
hình như mùa thu đã về trước ngõ
mùa thu thẹn thùa nấp sau cửa sổ
cho ta nghe
trong rộn rã đất trời
dìu dặt gió heo may

thảng thốt chẳng nên lời
nhè nhẹ tứ thơ bay
đã lâu lắm khô cằn miền chữ nghĩa
muốn viết nhưng ngậm ngùi dâu bể
nỗi tủi hờn luôn dằn vặt con tim

khẽ nghiêng đầu ngắm chiếc lá rơi êm
nghe đâu đây khúc trăm năm trỗi dậy
ánh mắt bao dung thôi không còn khắc khoải
giấy mực ngỡ ngàng trước mọi đổi thay

hình như mùa thu đã về trong buổi sáng nay
hình như mùa thu đã về trong buổi sáng nay…










12 tháng 8, 2024

n g h e m ù a t h u v ề



nghe nói Hà Nội đã vào thu
gió heo may ngập tràn góc phố
các nàng thơ áo xanh áo đỏ
bên những giỏ hoa khoe sắc rạng ngời

vậy mà mới sáng nay thôi
khi đạp xe lang thang trên đường vắng
thành phố quê hương tôi vẫn im lìm nín lặng
đón bước chân qua... sợi nắng âm thầm

bỗng mơ hồ trỗi dậy khúc trăm năm
đã lâu lắm… hai ngả đường xuôi ngược
ngoảnh mặt quay lưng để đêm dài thổn thức
lục bát bơ vơ nhạt tứ phai vần

nghe mùa thu về lòng chợt bâng khuâng…











11 tháng 8, 2024

l ụ c b á t b a c â u

 


thẫn thờ trước cuộc bể dâu
trăm năm hư ảo hoá màu nhạt phai
chớm thu trĩu nặng u hoài…
















11 tháng 7, 2024

q u a m ù a d ô n g b ã o

 


qua mấy mùa dông bão
bình minh hé sắc hồng
những nỗi niềm đau đáu
thả trôi về nẻo không

bao lâu rồi chìm đắm
trong mờ mịt ảo hư
hồn thơ hoài ướt đẫm
lạc bước bởi sương mù

khúc ca dao một thuở
tưởng chừng đã phôi phai
ngọc ngà miền quá khứ
trở dậy buổi sáng ngày

nở nụ cười hiền dịu
xua tan bao chán chường
cảm ơn đoá hàm tiếu
gởi muôn vàn yêu thương











04 tháng 7, 2024

b i ề n b i ệ t t ứ t h ơ

 


tứ thơ biền biệt phương trời
tội cho con chữ đứng ngồi chẳng yên
không dưng khoé mắt lệ viền…








18 tháng 6, 2024

v u v ơ s á n g h ạ

 


một mình lặng lẽ một mình tôi
ốc đảo bơ vơ tưởng góc trời
núi cách sông ngăn rưng mắt lệ
vô tình nhặt được tứ thơ rơi

muốn viết nhưng sao lại ngỡ ngàng
lâu rồi con chữ mãi đi hoang
mấy vần tứ tuyệt như rời rã
nguyện ước keo sơn đã lỡ làng

nhắm mắt quên đi cổ tích tình
hoàng hôn rồi sẽ đến bình minh
níu mây gọi gió vào tâm sự
nắng hạ yêu thương ghé dỗ dành












13 tháng 6, 2024

l ụ c b á t b a c â u 2

 


quen rồi cái cảnh một mình
ốc đảo yên bình nhả chữ đề thơ
mặc câu nhân thế hững hờ…
















05 tháng 6, 2024

m ừ n g t h ê m t u ổ i m ớ i



tặng tôi mấy nụ hồng vàng
mừng thêm tuổi mới nhẹ nhàng nẻo tâm












29 tháng 5, 2024

c o n n h ớ l ắ m... m ẹ ơ i !

 



"tôi không khóc khi áo cài hoa trắng
nhìn trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười"
tháng tư về con nhớ lắm...mẹ ơi!
ngày giỗ mẹ đã gần kề rồi đó!


hồi mẹ đi các em còn quá nhỏ
chỉ mình con lo lắng việc trong ngoài
bao nhọc nhằn trĩu nặng cả hai vai
không dám khóc sợ mẹ hiền lo lắng

để đêm về bên ngôi nhà quạnh vắng
con lặng nhìn di ảnh mẹ dấu yêu
muốn được nghe lời mẹ dạy trăm điều
nhưng tất cả chỉ là trong mộng ảo

tháng tư về nỗi lòng con đau đáu
bao người thân lần lượt bỏ con rồi
con bây giờ phải chịu cảnh mồ côi
thương nhớ mẹ chỉ nhìn qua hương khói

chiều hôm nay mây buồn giăng khắp lối
con ngậm ngùi nhớ mẹ quá...mẹ ơi!
và đêm đêm con cầu nguyện Phật Trời
cho mẹ được sớm về miền cực lạc!









28 tháng 5, 2024

h ồ n n h i ê n á o t r ắ n g




trống trường gióng giả
buổi học tan rồi
gửi lại nụ cười
chia tay bè bạn

lối về rợp nắng
tàng cây bên đường
hoa cỏ ngát hương
tung tăng em bước

con đường phía trước
rộn rã đón chào
áo trắng xôn xao
ngày hồng của tuổi

ngọt ngào lụa mới
rộn bước em đi
mây gió thầm thì
hồn nhiên áo trắng!








26 tháng 5, 2024

h ạ n h p h ú c

 


một ngày hạ trắng
về lại Long An
lung linh giọt nắng
cảm xúc chảy tràn

trời xanh trong vắt
inh ỏi ve ngân
tưởng như khúc hát
ru giấc mơ màng

bao nhiêu phiền não
bất chợt biến tan
quên đi hư ảo
thiệt thua ngỡ ngàng

một ngày giữa hạ
về lại Long An
tâm nghe thư thả
hạnh phúc vô vàn…











19 tháng 5, 2024

m ư a n ử a đ ê m

 


mưa gọi dậy lúc nửa đêm
ngồi chong đèn
nhớ ngày xưa xa lắc
đã bao phen chịu nằm gai nếm mật
nhớ nhung gì để quay quắt con tim?

ngỡ ca dao ru ngủ giấc êm đềm
ngỡ tơ trời lung linh màu hạnh phúc
chuyện hư ảo xô ta vào hẻm vực
từng hình người ma mị quẩn quanh ta

men thơ nhạt phai
còn đâu chữ mặn mà?
tự nhốt mình trong vòng tròn khép kín
khúc tri âm thôi không còn bịn rịn
quay lưng rồi
đừng ơi hỡi mà chi!

ngắm mưa rơi bên ốc đảo thầm thì
mặc thiên hạ đãi bôi!
mặc lòng người đen trắng!
cuộc vô thường trăm năm là hữu hạn
buồn làm gì để xa xót hồn thơ?

buồn làm gì để xa xót hồn thơ?













14 tháng 5, 2024

c o n đ ư ờ n g n h ạ t n h o à s ắ c t í m



cũng con đường mọi bữa em qua
sao sáng nay vô cùng quạnh vắng?
mới giữa hè chói chang ánh nắng
lại rũ buồn ảm đạm lá vàng rơi!

con đường thân quen một thời
sóng bước cùng anh dưới trời chiều lộng gió
hạnh phúc làm ngẩn ngơ lá cỏ
tay trong tay ấm áp chân tình!

con đường ngập sắc tím lung linh
rợp cánh tường vi nhu mì nhỏ bé
tựa bờ vai anh… em ngại gì dâu bể?
âu yếm!... dịu dàng!… cả một trời thơ!…

con đường sáng nay em đếm bước bơ phờ
giấc mộng chưa tan còn đầy ngấn lệ
anh xa rồi!...
chỉ mình em đơn lẻ!…
mắt nhạt nhòa…
gọi khẽ “dấu yêu ơi!”…








08 tháng 5, 2024

t ủ i p h ậ n




mùa thi đã tàn
sổ sách cũng vừa xong
chiều rảnh rỗi em lang thang xuống phố
chân bơ vơ len qua dòng xe cộ
chợt tủi hờn khi bóng nắng quẩn quanh

chỉ là bóng nắng!
chẳng phải là anh!
đã lâu rồi em bạn cùng sương tuyết
bên kia đại dương anh hoài biền biệt
hai tinh cầu ngăn cách hai nơi

cũng tại em nên loan phượng rối bời
gánh nặng gia đình làm sao em bỏ được?
buổi chia tay em cúi đầu đếm bước
anh ngỡ ngàng trước cái kết đắng cay

chiều hạ buồn bỗng nhớ đến bờ vai
rồi tủi phận…
rồi long lanh nước mắt…
tứ thơ về... đầy trở trăn quay quắt
nhớ dáng hình lẩn khuất mãi khôn nguôi!
















03 tháng 5, 2024

g á n h m ẹ

 


chờ hoài chẳng thấy cơn mưa
mồ hôi mẹ ướt sớm trưa nhọc nhằn
gánh đời mẹ lắm gian nan…








02 tháng 5, 2024

n ỗ i n i ề m t h á n g N ă m

 


dặn lòng xoá hết ngổn ngang
quên đi mấy nỗi bẽ bàng xót xa
tháng Năm vừa ghé hiên nhà…








27 tháng 4, 2024

b â n g k h u â n g

 


sáng chạy xe trên phố
chợt thấy lòng bâng khuâng
thèm một cơn mưa đổ
mùa nắng nôi bần thần

sáng chạy xe trên phố
vòng quay như lạc loài
bóng với hình bỡ ngỡ
nghe vọng về bước ai

vén nhẹ màn sương sớm
ký ức xưa ngập tràn
gió thoảng qua gờn gợn
để hồn thơ đi hoang

sáng chạy xe trên phố
quen rồi cảnh cô đơn
vòm trời xanh loang lổ
mây lặng thinh dỗi hờn…








25 tháng 4, 2024

n g a n g q u a v ư ờ n t h ơ c ũ

 


ngang qua vườn thơ cũ
cảm xúc chợt ùa về
gọi dậy miền quá khứ
chập chờn giữa tỉnh mê

vần câu như có cánh
rủ nhau chơi trốn tìm
dè đâu là hư ảnh
để tội tình con tim

thời gian sao nhanh quá
mới đó đã mười năm
thôi vẫy tay từ tạ
giấu mặt khóc âm thầm

ngang qua vườn thơ cũ
tất cả đều lạ xa
khép lại miền quá khứ
lãng quên chữ mặn mà









24 tháng 4, 2024

v à o h ạ *



ngước nhìn lên tàng cao
nắng lung linh bóng lá
xôn xao màu lửa hạ
phượng khoe sắc trên cành

mùa hè đến thật nhanh
để học trò ngơ ngác
bài vở thêm chồng chất
kỳ thi sắp đến rồi

học ngoan nhé, bạn ơi!
cố gắng ôn tập tốt
cuối năm được lên lớp
phần thưởng mang về nhà








19 tháng 4, 2024

m ư a đ ầ u m ù a

 


1.
hạt mưa lất phất sáng nay
chợt nghe vui lắm tháng ngày chờ trông
cỏ hoa xao xuyến ngập lòng…
2.
xoè tay hứng giọt mưa thơm
qua ngày nắng nóng bồn chồn đợi mong
tháng tư khô héo ruộng đồng…





























02 tháng 4, 2024

t r i â m

 


qua bao lần dâu bể
qua mấy cuộc thăng trầm
giờ này mới tỉnh ngộ
thơ chính là tri âm!

ngắm lao xao bóng nắng
biết mặt trời đang lên
nghe ca dao văng vẳng
biết thơ vần gọi tên

một mình nơi ốc đảo
bình minh đến hoàng hôn
xa cuồng phong gió bão
quên đãi bôi chán chường

sẻ chia nhau cảm xúc
giong ruổi bước cùng thơ
dang tay đón hạnh phúc
niềm vui có ai ngờ!












v u v ơ

 


bận lòng chi chuyện ngày xưa
chỉ toàn hư ảo nắng mưa nhạt nhoà
một mình
ta với thơ ta!…








01 tháng 4, 2024

v à o h ạ

 


lắng nghe chim hót
thánh thót đầu hồi
không dưng hồn phách chơi vơi
mùa xuân đã tận bồi hồi tiếng ve

nắng hè ươm mật
thức giấc phượng hồng
ngước nhìn về phía mênh mông
cổ tích một thuở chờ trông tháng ngày

dặm dài thiên lí
tri kỉ vần thơ
sông xa núi thẳm mịt mờ
câu kiều lạc vận bơ phờ tuổi tên

















28 tháng 3, 2024

b ì n h y ê n b u ổ i s á n g

 


buổi sáng bình yên quá
nghe chim hót trên cành
gió rì rào nhánh lá
đêm vội vàng qua nhanh

lung linh từng sợi nắng
nhè nhẹ ghé ngang thềm
hành lang chừng im vắng
hạnh phúc nào không tên

tháng ba còn bịn rịn
chút dư âm giao mùa
xuân đi rồi hạ đến
biết bao lần tiễn đưa

buổi sáng bình yên quá
ngồi bó gối mơ màng
khúc ca dao êm ả
dắt thơ vần đi hoang









27 tháng 3, 2024

l ụ c b á t b a c â u

 


sáng ra làm miếng xôi vò
thấy đời đẹp lắm âu lo chẳng còn
mượn vần lục bát ví von…


















26 tháng 3, 2024

n ắ n g t h á n g b a

 


nắng tháng ba cháy bỏng
như thiêu đốt thịt da
sợ vô cùng cái nóng
hầm hập ghé ngang nhà

giờ này ngoài ruộng lúa
mẹ khom lưng giữa trời
nắng vàng như ủ lửa
mằn mặn giọt mồ hôi

mẹ đâu nề khó nhọc
mong con dần lớn khôn
chăm chút từng hạt thóc
cuộc mưu sinh mỏi mòn

thầm trông ngày thành đạt
đỡ đần mẹ sớm hôm
vai áo mẹ sờn bạc
lo cho con vuông tròn

nắng tháng ba cháy bỏng
mơ dịu dàng cơn mưa
thổi tan đi cái nóng
lao xao ngọn gió lùa













đ ứ n g t r ư ớ c b i ể n

 


đứng trước mênh mông biển
chợt nghe lòng bao dung
nỗi buồn như tan biến
bên sóng nước muôn trùng

chuyện ngày xưa xa lắc
gởi theo áng mây bay
hư ảo đâu có thật
sao day dứt tháng ngày?

tội cho vần lục bát
hoài thổn thức canh thâu
khúc tri âm phai nhạt
tựa nước chảy qua cầu

đứng trước mênh mông biển
chợt nghe lòng bao dung
con tim chừng xao xuyến
mơ chi cuộc tương phùng!



















25 tháng 3, 2024

v ề v ớ i b i ể n

 


cuối xuân về với biển
thăm lại gió trùng khơi
sóng bạc đầu đưa tiễn
bao ngổn ngang chẳng rời

thả mình bên cát trắng
ngắm dã tràng chơi vơi
nghe đâu đây văng vẳng
khúc yêu thương một thời

nhìn lung linh bọt nước
thấy nỗi buồn biến tan
vô thường ai biết được
tâm vui… hạnh phúc tràn!









16 tháng 3, 2024

p h ả i đ ợ i đ ế n b a o l â u ?

 


phải đợi đến bao lâu
vết thương mới liền sẹo
cơn đau thôi chèo kéo
triền miên?

phải đợi đến bao lâu
nỗi niềm nguôi trăn trở
đêm dài thôi nức nở
thâu canh?

phải đợi đến bao lâu
nước mắt đừng tuôn chảy
vần thơ thôi khắc khoải
tháng ngày?

phải đợi đến bao lâu
nụ cười tìm lại được
nợ nần từ kiếp trước
trả xong?

phải đợi đến bao lâu
con tim vui trở lại
quên đi bao tê tái
bủa giăng?


phải đợi đến bao lâu
hoàng hôn đã nhạt màu
đường còn xa mờ mịt
lắm nhọc nhằn bể dâu?












14 tháng 3, 2024

g h é q u a v ư ờ n t h ơ c ũ

 


ghé qua vườn thơ cũ
sao lặng ngắt như tờ
ngọc ngà miền quá khứ
chìm khuất vào cơn mơ

chuyện ngày xa xưa ấy
đẹp tuyệt vời như tranh
trong veo tình thơ dại
như hoa lá trên cành

sẻ chia nhau cảm xúc
mượn lục bát bắc cầu
nợ duyên từ kiếp trước
làm thổn thức vần câu

cuộc vô thường dời đổi
biền biệt hai ngả đường
trải qua bao chìm nổi
vấp phải mối sầu tương

ghé qua vườn thơ cũ
chỉ còn lại rêu rong
khúc tri âm một thuở
giấu kín tận đáy lòng















t h o ả h i ệ p c ù n g t h ơ

 


đã thoả hiệp cùng thơ
khi đón chào năm mới
đừng khắc khoải câu từ
đừng nhớ nhung vời vợi

đã thoả hiệp cùng thơ
đừng âu sầu buồn nản
mặc thiên hạ hững hờ
mặc ngày mưa hay nắng

cái gì đến sẽ đến
hết sáng rồi tới trưa
đừng bịn rịn quyến luyến
lao xao buổi giao mùa

hãy an yên tự tại
môi nhẹ nở nụ cười
bình minh về mê mải
tứ thơ đầy rộn vui











11 tháng 3, 2024

t h á n g b a v ề l ạ i T â y N g u y ê n

 


nắng tháng ba óng ả
rực vàng màu mật ong
chút xao xuyến trong lòng
bên ly cà phê đắng

ốc đảo chừng quạnh vắng
bốn bề chỉ mình ta
tội câu chữ thật thà
giấu mặt buồn không nói

tháng hai vừa qua vội
hoa cỏ vẫy tay chào
xuân hát khúc ly tao
buổi giao mùa bịn rịn

vác ba lô xúng xính
chờ ta nhé Tây Nguyên
thả trôi hết ưu phiền
tung tăng cùng thơ vận