04 tháng 10, 2024

c h i ề u c u ố i t h u

 


chiều lang thang xuống phố
nghe buồn lên mắt môi
len qua dòng xe cộ
bờ vai tựa đâu rồi

lạc nhau từ dạo ấy
hai ngả đường cách xa
để vần thơ khắc khoải
hoài tưởng nhớ ngọc ngà

sợi mây sầu giăng mắc
vướng víu hồn thơ tôi
gió cuối thu se sắt
phai nhạt mất nụ cười…















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét