31 tháng 5, 2020

RỒI CŨNG SẼ LÃNG QUÊN





rồi sẽ quên… rồi cũng sẽ lãng quên
tiễn cánh buồm ngày ra khơi lướt sóng
con còng gió cứ thẫn thờ mong ngóng
cuối chân trời chỉ bóng nước thênh thang

chim hải âu bay vội lúc chiều tàn
giọng thảng thốt gọi bầy trong vô vọng
tiếng gầm rú đại dương giữa gió trời lồng lộng
cô đơn chất chồng trên lớp lớp cô đơn

vọng âm xa ai oán của cung đờn
vụt trỗi lên và nửa chừng tắt lịm
chút ánh sáng lóe lên cuối con đường tìm kiếm
chẳng còn gì… vỡ vụn ánh sao đêm

rồi sẽ quên… rồi cũng sẽ lãng quên
bóng hình ấy sẽ chìm vào dĩ vãng
chuyện tình buồn nhạt nhòa theo năm tháng
mặt trời hồng sưởi ấm lại giá băng

rồi sẽ quên… sẽ vơi bớt nhọc nhằn
con còng gió lang thang bờ cát trắng
ngó mông lung phía ầm ào biển mặn
tự dặn lòng còn đó những yêu thương

hãy đứng lên… xóa hết mọi chán chường…












30 tháng 5, 2020

TÌNH ĐÃ XA BAY





Tình ơi…
giờ đã hao gầy
Thôi mang giấu kín
khỏi trầy trụa tôi

Trang thơ
khép lại bồi hồi
Ngủ yên con chữ
thảnh thơi tháng ngày

Tình ơi…
giờ đã xa bay
Ngẩn ngơ
nhớ cái nắm tay
thuở nào…















KHÔNG GÌ PHẢI TRẦM TƯ




Không gì phải trầm tư
Mắt sầu ngân ngấn lệ
Không gì phải thẫn thờ
Khi hoàng hôn bóng lẻ

Khép lại mọi ngổn ngang
Giấu tận cùng ký ức
Khép lại mọi bẽ bàng
Chôn kín vào vô thức

Xôn xao ngày hạ trắng
Phượng he hé môi cười
Nỗi buồn chìm quên lãng
Cùng thơ vần dạo chơi

Không gì phải trầm tư
Áo hoa vui xuống phố
Vẫy tay xin tạ từ
Chuỗi ngày đầy bão tố














TANKA 18





đêm quỳnh hương
yêu thương ngời lên mắt
trăng vằng vặc
khúc tâm ca rộn ràng
xa rồi mọi ngổn ngang…



(30/5/2020)











NGẪM




          chập chờn trong cuộc phù sinh
          thấy tâm hư huyễn thấy tình hư vô
             

             (ST)








29 tháng 5, 2020

TANKA 17





hạt mưa thơm
ghé hôn lên chiếc lá
mắt buồn bã
lã chã giọt châu rơi
câu thơ luống ngậm ngùi!...


(29/5/2020)










TANKA 16





mây về đâu
trời sầu không giọt nắng?
nghe văng vẳng
lời nghẹn đắng thở than
ai gieo chi bẽ bàng?...

(29/5/2020)








28 tháng 5, 2020

EM VỀ PHỐ CŨ CHIỀU MƯA


(Cảm tác từ bài Anh về phố cũ trời mưa của nhà thơ Linh Phương)




em về phố cũ chiều mưa
có con bướm mộng vẫn chưa quên người
áo hoa ngày cũ xinh tươi
vẫn còn thấp thoáng nụ cười mím chi

sợi thương sợi nhớ thầm thì
bao năm xa cách đường đi lối về
trập trùng muôn dặm sơn khê
chẳng che hết được tái tê góc trời

chiều mưa phố cũ bồi hồi
đóa bằng lăng tím rụng rơi xót lòng
chỉ riêng em mãi chờ mong
mỏi con mắt ngó bâng khuâng dáng hình

chiều qua phố cũ tội tình
có con bướm mộng rập rình dưới mưa
áo hoa tim tím ngày xưa
hoàng hôn... đi sớm về trưa một mình









CÔ BÉ DỄ THƯƠNG




Dậy đi cô bé biếng lười
Cuộn trong chăn kín mặt trời đang lên
Líu lo chim hót gọi tên
Nắng vàng nhảy múa cạnh bên đầu giường

Ơ kìa cô bé dễ thương
Trêu cô vài tiếng lệ vương mắt đầy
Gió vừa mới ghé ngang đây
Lắt lay bóng lá hàng cây trước nhà

Dậy đi áo tím hoa cà
Đung đưa bím tóc mặn mà làm duyên
Có người ghé trước hàng hiên
Hỏi thăm nắng gió đâu miền mộng mơ

Dậy đi kẻo họ mong chờ
Sao cô bé để ngẩn ngơ đất trời
Dậy mau đi hỡi bé ơi
                       Đóa hồng ngan ngát trao lời yêu thương !











27 tháng 5, 2020

HÔM QUA, TUỔI EM MƯỜI TÁM





Buổi sáng nay đi trở lại con đường
Ngàn hoa cỏ dưới chân em bỡ ngỡ
Nắng hôn nhẹ lên má hồng rạng rỡ
Em mới vừa tuổi mười tám hôm qua

Áo thơm tho màu lụa tím hoa cà
Đôi bím tóc giấu mùa thu vừa chớm
Ánh mắt ai để rộn ràng gió sớm
Mải mê nhìn làm rớt vội tứ thơ

Tội nghiệp ai trước ngõ cứ mong chờ
Cho chiếc lá chao nghiêng tìm bến đậu
Ngây thơ lắm thuở hồn nhiên dã thảo
Ngăn cặp đầy vụng dại những yêu thương

Tuổi ô mai vẫn thích chuyện hoang đường
Có công chúa vương miện toàn hoa tím
Có hoàng tử tận phương xa tìm kiếm
Rồi hẹn hò…mơ mộng kết nên duyên

Mới hôm qua em mười tám dịu hiền
Mắt long lanh khoe nụ cười hàm tiếu
Thu mới ghé làm duyên bên dáng liễu
Len lén nhìn màu áo lụa tươi nguyên











26 tháng 5, 2020

TANKA 15






tách cà phê
sao nghe chừng đắng ngắt?
dáng hiu hắt
cứ quay quắt chờ mong
hỏi ai… thấu nỗi lòng?...


(26/5/2020)









23 tháng 5, 2020

TANKA 14





ghé qua ngõ
cơn mưa nhỏ đầu ngày
ai… nhớ ai?..
chén hồ trường đắng ngắt
để quay quắt… ngậm ngùi…



(23/5/2020)









TANKA 13




vẽ nỗi buồn
vẽ cuộc tình lận đận
đêm nguyệt tận
thả trôi góc trời xa
còn đâu chữ mặn mà?…



(23/5/2020)











22 tháng 5, 2020

TANKA 12







níu vầng trăng
gọi Hằng Nga tâm sự
chuyện quá khứ
xếp lại... gửi phong vân
thảnh thơi ngắm hồng trần…



(22/5/2020)










TANKA 11





vẽ vòng tròn
nhốt nỗi buồn sâu thẳm
mắt đăm đắm
nhìn ngắm khoảng trời xanh
con tim như dỗ dành…


22/5/2020









TANKA 10





mưa ghé thăm
chiều tháng năm tầm tã
tội chiếc lá
ngồi ủ rũ nhớ nhung
ơi…phím lạc… tơ chùng…


(22/5/2020)









21 tháng 5, 2020

LẠC MẤT ANH RỒI





em lạc mất anh rồi
một chiều thu buồn bã
gió nhìn em bồi hồi
ngẩn ngơ từng nhánh lá

em lạc mất anh rồi
thiên hà như sụp đổ
xám xịt cả vòm trời
biển gầm gào bão tố

em lạc mất anh rồi
đường đời em vò võ
mọi chuyện cứ rối bời
không ai người thổ lộ

đâu còn anh bên cạnh
dỗ dành em nhỏ to
ốc đảo sầu hiu quạnh
nhớ mãi bóng con đò…









TANKA 9




mây về đâu
có ghé lầu Hoàng Hạc?
gởi câu hát
đến người ở Hán Dương
hoàng hôn mấy dặm đường…


21/5/2020









TANKA 8





bước lang thang
dưới hai hàng phượng tím
bao kỉ niệm
chợt thức giấc tìm về
sợi nắng vàng ủ ê…



21/5/2020










20 tháng 5, 2020

TANKA 7






giữa tháng năm
sợi nắng vàng nằm vạ
mơ khách lạ
cơn tầm tã mưa chiều
cùng ngọn gió hiu hiu…




20/5/2020








CHÙM THƠ HAIKU: THIỀN




1.
Lợi danh
Buông bỏ
Thảnh thơi!



2.
Tay lần chuỗi
Gieo hạt từ
Quên ảo hư…


3.
Mượn câu kinh
Ru mình
Thôi phiền não…



4.
Đêm thâu
Ngọn đèn dầu
Bầu bạn…




(20/5/2020)







TANKA 6





khúc tương tư
thực hư... miền tưởng vọng
nhìn con sóng
còng gió nhớ mù khơi 
ai... chờ ai... cuối trời?...


(20/5/2020)










19 tháng 5, 2020

CHÙM THƠ HAIKU 2: VÔ THƯỜNG







1.
Mây trôi
Gió thoảng
Về đâu? Về đâu?

2.
Lời tri âm
Tiếng hồ cầm
Gãy vụn!

3.
Hoa nhạt phai
Lá vàng võ
Vô thường!…

4.
Hạt mưa
Hay nước mắt
Vỡ òa?



(19/5/2020)





CŨNG ĐÀNH QUÊN LÃNG





Gặp nhau một buổi thu về
Để rồi mắc nợ lời thề trăm năm
Đường đời lụy phải xa xăm
Cho đêm nguyệt tận âm thầm gọi tên

Đám mây qua cửa bồng bềnh
Chữ duyên cạn kiệt nổi nênh xót lòng
Thì thôi chẳng kiếp vợ chồng
Thia lia ngoảnh mặt chậu hồng lạ xa

Ngẩn ngơ bước xuống vườn cà
Tầm xuân héo nụ diết da nỗi niềm
Chim chuyền ủ rũ trong đêm
Hót câu ly biệt giữa miền nhớ nhung

Nói chi hai chữ tương phùng
Hát chi khúc hát thủy chung với người
Hoa giờ nhạt sắc xinh tươi
Cũng đành quên lãng bớt rười rượi đau









18 tháng 5, 2020

CHÙM THƠ HAIKU






1.
Giọt cà phê
Cơn mê
Miền cổ tích

2.
Còng gió hát
Biển rầm rì
Ai… người cố tri?

3.
Đêm nguyệt tận
Mơ ánh vàng
Ngổn ngang

4.
Lời kinh cầu
Trôi về đâu
Hư? Thực?







TANKA 5





giấc mộng du
trôi mịt mù vô định
níu tay vịn
nhớ bịn rịn chiều xưa
ai về… ướt cơn mưa…?


18/5/2020








TANKA 4





buồn vu vơ
câu thơ như mắc nghẹn
ôm chiếc kén
nhớ lời hẹn xa xăm
tằm... võ vàng... tơ rối…




18/5/2020










16 tháng 5, 2020

MƯA ĐÊM





Cơn mưa làm tỉnh giấc
Chập chờn hình bóng ai
Ngọn đèn mờ hiu hắt
Che chẳng hết u hoài

Thiên hà xa diệu vợi
Có thấu nỗi lòng ta?
Chung quanh đầy mảng tối
Giọt cô đơn vỡ òa

Chuyện ngày xưa chìm khuất
Giữa lớp lớp rêu rong
Cơn mưa làm tỉnh thức
Nghe sóng cuộn trong lòng

Đêm chừng như vô tận
Rả rích hạt mưa tuôn
Tưởng vó câu vạn dặm
Cho nhung nhớ xuôi nguồn















TANKA 3







ghé qua hiên
sợi mưa hiền thơm ngát
thoảng tiếng hát
dìu dặt giọng ai ngân
trong ngần giọt cảm xúc…




16/5/2020








13 tháng 5, 2020

TANKA 2





mênh mông chiều
liêu xiêu nơi bến vắng
từng giọt đắng
pha mằn mặn, rơi rơi…
chim sải cánh góc trời...


(13/5/2020)







TANKA 1







chiều cô đơn
gảy đờn, sầu quạnh quẽ
con chim sẻ
cành cao, hé mắt nhìn
lặng thinh... và...lặng thinh...


17/3/2020







10 tháng 5, 2020

NHỚ MẸ





(Nhân Ngày Mother ‘ s Day)

Mẹ giờ
thăm thẳm phương xa

Trần gian
con nhớ thiết tha Mẹ hiền

Chắc Mẹ
đã hóa thành tiên

Trong vòng tay Mẹ
con yên giấc nồng








KÝ ỨC VÀO HÈ




Cô giáo vừa dặn dò xong bài tập Toán về nhà làm, một hồi trống giòn giã vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Theo sự điều khiển của bạn lớp trưởng, cả lớp đứng nghiêm chào cô rồi nhanh chóng ra sân xếp hàng tập thể dục giữa giờ.
Những tia nắng vàng rực y hệt những sợi tơ trời mong manh xuyên qua cành lá, lọt xuống khoảng sân rợp màu áo trắng trông như ngàn đóa hoa nắng lung linh thật đẹp. Gần bốn trăm học sinh hai khối lớp Bốn, Năm như những vận động viên tí hon thực hiện các động tác đều tăm tắp. Những cánh tay thuần thục giơ lên, hạ xuống, lúc quay sang phải, khi quay sang trái nhịp nhàng theo điệu nhạc thiếu nhi phát ra từ chiếc loa điện tạo thành một bức tranh sinh động. Bài tập thể dục kết thúc kèm theo tiếng hô khẩu hiệu đồng thanh vang khắp sân trường: “Khỏe! Khỏe! Khỏe!”. Nhanh như tia chớp, các bạn học sinh với những nụ cười rạng rỡ chạy ùa ra sân chẳng khác nào bầy ong vỡ tổ.
Như mọi hôm, em và các bạn thân trong tổ ngồi xúm xít bên chiếc ghế đá kê dưới gốc phượng phía trước văn phòng Hiệu trưởng. Chẳng biết đã có bao nhiêu buổi ra chơi trong đời học trò của em gắn liền với chỗ ngồi quen thuộc ấy. Nơi đây, em cùng các bạn thường chia sẻ với nhau những mẩu chuyện vui buồn và kể cho nhau nghe những câu chuyện cổ tích hấp dẫn. Ghế đá còn là nơi chúng em truy bài đầu giờ lẫn nhau, giúp nhau ôn lại bài…Chúng em đã có biết bao kỷ niệm trong suốt quãng đời thơ ấu bên chiếc ghế đá thân thương ấy!
Ngước nhìn lên vòm lá phượng xanh tươi, em và các bạn sững sờ trước vẻ đẹp rực rỡ của màu hoa phượng. Cái màu đỏ dìu dịu chen lẫn chút sắc trắng trông như những cánh bướm rập rờn. Tự dưng niềm cảm xúc dâng tràn khi em ngắm nhìn màu phượng đỏ, vô cùng quen thuộc với lứa tuổi học trò thường xuất hiện mỗi độ hè về. Cứ đến tháng tư, tháng năm, hoa phượng nở rộ báo hiệu đến mùa thi, rồi học sinh chia tay về nghỉ hè. Hoa phượng gắn liền với tuổi học trò như thế nên người ta hay gọi hoa phượng là hoa học trò. 
Mấy mùa hè trước, hễ dự xong lễ bế giảng năm học, ba mẹ lại cho em về quê ngoại nghỉ ngơi sau chín tháng phấn đấu học tập, rèn luyện không ngừng. Nói làm sao hết niềm vui của em khi được về sống cùng với ngoại. Em còn được  lội sông, bơi thuyền, trèo cây hái trái, vui chơi thỏa thích… với đám bạn bè dưới quê. Hai tháng dài được hít thở không khí trong lành của vùng quê ngoại thân thương, em lại trở về nhà chuẩn bị năm học mới, lên lớp mới, gặp lại các thầy cô và bạn bè…
Nhưng mùa phượng năm nay khác hơn mọi năm. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, em sẽ cùng các bạn vĩnh viễn chia tay ngôi trường đã năm năm dài gắn bó. Em sẽ không còn được nghe lời ân cần giảng dạy của các thầy cô bậc tiểu học mà em vô cùng yêu quý. Chính tại nơi này, em đã hết sức bỡ ngỡ khi được mẹ dắt vào lớp Một. Em vẫn nhớ như in buổi học đầu tiên ấy, em thật vụng về đến không cầm được viên phấn. Cô giáo như bà tiên hiền dịu nhẹ nhàng đến bên em cầm tay và động viên em cố gắng tập viết…
Thời gian dù có trôi đi, mọi vật đều có thể thay đổi nhưng em sẽ không bao giờ quên hình ảnh tận tụy của các thầy cô đã thương yêu, giảng dạy cho chúng em nên người. Giờ đây, em và các bạn như những chú chim non được thầy cô chắp cho đôi cánh chuẩn bị bay về phương trời xa rộng... Ngoài việc truyền thụ cho chúng em các kiến thức cơ bản về bộ môn tự nhiên, xã hội và thế giới xung quanh, thầy cô còn trang bị cho chúng em rất nhiều bài học làm người, từ cách nói năng, ứng xử trong giao tiếp ở nhà trường, gia đình và ngoài xã hội. Nói chung, các thầy cô đã dần hình thành nhân cách cho chúng em sau năm năm bậc tiểu học.
Nghĩ đến sắp phải chia tay các thầy cô và ngôi trường với vô vàn kỷ niệm, lòng em chợt rưng rưng. Em sẽ không bao giờ quên công ơn to lớn mà các thầy cô đã tận tình  dìu dắt, dạy dỗ em nên người. Em sẽ luôn cố gắng học tập, phấn đấu trở thành con ngoan, trò giỏi để thầy cô và ba mẹ vui lòng.
(2016)









NGẪM




Thêm một người trái đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu Mẹ thế gian đầy nước mắt
(ST)







MỘT MÌNH




Đã quen
cái cảnh một mình
Bao năm rồi
vẫn lặng thinh
giữa đời

Bạn cùng
chiếc lá vàng rơi
Níu mây
gọi gió
góc trời sẻ chia

Không còn
nước mắt đầm đìa
Chong đèn thức giấc
nửa khuya
tội tình

Đã quen
cái cảnh một mình
Ốc đảo
bóng hình
thơ thẩn
vào
ra








09 tháng 5, 2020

RỒI MỘT NGÀY...








Rồi một ngày mây cũng sẽ ngừng trôi
Gió lặng lẽ đứng xếp hàng trầm mặc
Ta ngẩn ngơ bên nỗi sầu lẩn khuất
Bốn phía nhìn đau đáu cảnh thê lương

Muốn khóc lên san sẻ chút đoạn trường
Chim rã cánh tiếng gọi bầy thê thiết
Mặt trời đâu?... Sợi nắng vàng biền biệt
Buổi bình minh hay ủ rũ hoàng hôn?

Ta bước đi giãy chết nửa linh hồn
Cuối con đường mịt mờ màn sương phủ
Đã bao lần đắm chìm trong bão dữ
Nên nụ cười giờ nhạt nhẽo bờ môi

Rồi một ngày mây cũng sẽ ngừng trôi
Gió lặng lẽ đứng xếp hàng trầm mặc
Ta cúi xuống giấu che niềm quay quắt
Đón mùa về nhòe nhoẹt giọt sầu tư









06 tháng 5, 2020

ĐI TÌM MÙA THU HUYỀN THOẠI





Em đi tìm gì… tìm mải… tìm mê?
Lối cũ em qua trăng non nhàn nhạt
Em đi tìm gì giữa trời đêm bát ngát
Một ánh sao khuya tận chốn thiên hà?

Em đi tìm gì? - Màu kỷ niệm phôi pha
Đã tàn phai bên góc trời ly biệt
Làm sao quên ánh mắt nhìn da diết
Để con tim từng nhịp nhớ về người?

Em đi tìm gì? - Hạnh phúc đã xa xôi
Lần gặp gỡ mùa thu nào huyền thoại
Chân em bước lao xao miền đá sỏi
Chẳng còn gì… bong bóng nước vỡ tan!

Tìm làm chi… giờ gãy vụn cung đàn
Hai đường thẳng song song có khi nào hội tụ?
Hãy trở về trải lá vàng ru ngủ
Gọi ca dao ủ ấm buổi hoàng hôn

Tìm làm chi… cho giọt lệ tủi hờn?











05 tháng 5, 2020

LẠC MẤT MÙA TRĂNG







Về đây
đứng giữa điêu tàn
Ôm hoang phế lạnh
ngỡ ngàng khúc ru

Ngổn ngang
mấy nẻo sương mù
Đêm đơn buốt giá
ngục tù bủa giăng

Về đây
lạc mất mùa trăng
Thiên hà chìm khuất
ngại ngần lối qua

Chỉ mình ta
Chỉ mình ta
Vọng âm một thuở
diết da xót lòng