Có phải là anh… sợi nắng vàng?
Bên thềm hôn nhẹ tóc em ngoan
Xinh xinh đôi bím cài nơ đỏ
Lúng liếng làm duyên để ngỡ ngàng
Có phải là anh… ngọn gió chiều?
Mơn man tà áo lại còn trêu:
“Cô nương ơi hỡi… mơ gì thế?
Kim Trọng vườn xuân gặp Thúy Kiều?”
Có phải là anh…áng mây hồng?
Lượn lờ trước ngõ dáng chờ trông
Tặng em ngàn chiếc khăn san mỏng
Xuống phố tình nhân rợp sắc nồng
Có phải là anh… có phải anh?
Bờ vai dựa dẫm trĩu ân tình
Êm êm chất giọng miền Non Nước
Lẩn khuất tên người cứ quẩn quanh
Chẳng phải là anh thì là ai!
Trả lờiXóaGieo bao nỗi nhớ những đêm dài
Để ai trông ngóng trong khắc khoải
Kết lại thành thơ buổi hôm mai!
:d
https://i.pinimg.com/564x/36/c7/06/36c706842923c7ec55148a8180e65fdc.jpg
Thật vui được bạn đồng cảm gởi bài tứ tuyệt tràn đầy yêu thương và hi vọng. Cảm ơn bạn DVD nhiều nhiều!
Trả lờiXóa:))