Sáng 16/10/2018, dẹp bỏ hết
mọi ngổn ngang của đời sống, tôi leo lên hai chuyến xe buýt đến quán cà phê Cội
Nguồn quận Bình Thạnh Tp HCM mừng sinh nhật lần thứ 8 của tạp chí Quán Văn.
Rất đông các nhà văn,
nhà thơ từ mọi miền, xa nhất là Huế, Đà Nẵng, miền Tây sông nước cũng về tham
dự đông đủ. Thật vô cùng cảm xúc khi được thả hồn trong không gian toàn văn, thơ,
nhạc, họa lên ngôi.
Những cây viết từ
trước 75 thuộc thế hệ đàn anh tóc đã ngả màu nhưng nụ cười vẫn tươi roi rói.
Đây chính là nơi trú ngụ yên ả của hồn thơ tôi. Thi đàn VN là chiếc nôi nuôi
lớn hồn thơ Hoàng Thị Lãng Mây nhưng cũng hào phóng tặng tôi nhiều cay đắng. Tôi
đã tốn quá nhiều nước mắt suốt bao nhiêu năm tháng cũng chỉ vì thói ganh tỵ, sân
si... chung quy cũng do thơ hay, thơ dở. Là một giáo viên, tôi không can đảm
đôi co hay có những lời lẽ khiếm nhã. Nếu còn ở lại Thi đàn, chỉ thêm một thời
gian nữa, tôi sẽ tự biến mình thành như họ, cái kiểu giang hồ đội lốt nhà thơ!
Ai đó đã viết: “Cánh
cửa này khép lại, cánh cửa khác tức khắc sẽ mở ra…”. Một lần café Nhật An cùng
Danh từ Ý về và ĐTPY ở Tân Uyên, hai bạn đã giới thiệu tôi khung trời lý tưởng
Quán Văn. Tôi như gặp lại người bạn cố tri sau bao nhiêu năm dài xa cách. Nơi
đây hội tụ những con tim bao dung, những hồn thơ rộng mở. Không có biên giới
của sân hận, chấp ngã hay gato như một số trang mạng khác. Và thế là hai năm
nay, mỗi tháng một lần, tôi trở lại Sài Gòn, hít thở cái không khí văn thơ chảy
tràn tận cùng mạch máu và tiếp thêm sức mạnh để tôi mạnh dạn buông bỏ những thị
phi thường tình vô cùng chán ngán.
Nước mắt giờ đã gần
như khô cạn. Tôi không thể để thơ đau thêm nữa. Lúc nhà văn Hoàng Kim Oanh giới
thiệu tôi đã có 16 tập thơ, nhiều tiếng xì xào bàn tán: “Con tim bệnh hoạn mà
bút lực mạnh mẽ không thể ngờ!”. Một độc giả nhờ chủ bút Nguyên Minh giới thiệu
cho anh được gặp mặt và làm quen với tôi. Anh bảo thơ tôi nhiều cảm xúc và anh
muốn có trọn bộ 16 tập thơ tôi đã xuất bản. Còn gì hạnh phúc cho bằng! Nhà thơ
Kiều Huệ nhóm Lục bát SG đã nói với tôi như thế!
Vài dòng tản mạn chiều
cuối thu. Trời buồn như muốn mưa!
ML đăng bài này mà không ngại ha?
Trả lờiXóaGiờ nghe tiếc nuối. Giá ngày ấy mình đừng viết ở trang này thì mấy năm qua mình đâu phải chịu nhiều cay đắng.
Xóa