09 tháng 9, 2018

VẦNG TRĂNG ĐÂU PHẢI NGÀY XƯA








Vầng trăng
đâu phải ngày xưa
Lạnh lùng.
Phai nhạt.
Ngỡ vừa lâm chung

Đem khâm liệm
cõi mịt mùng
Hồn
như quặn thắt
tận cùng nỗi đau

Đã từng
bùi ngọt bên nhau
Giờ đây khuất bóng
nghẹn ngào
gọi tên








2 nhận xét:

  1. Nhìn vầng trăng, nhớ ngày xưa
    Mơ hồ ai đó... ai vừa gọi tên...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hồn thơ vấp phải chông chênh
      Để cho nỗi nhớ bồng bềnh nghiêng chao...

      Xóa