Qua cầu bạc phận
Đánh mất nụ cười
Hồn thơ trắc ẩn
U hoài giọt rơi
Qua cầu bạc phận
Chân bước lạc loài
Dòng chảy sân hận
Nghèn nghẹn bi ai
Qua cầu bạc phận
Đớn đau kiếp tằm
Lỡ làng thân nhộng
Mỏi mòn trăm năm
Qua cầu bạc phận
Xa rồi mộng mơ
Chuỗi ngày lận đận
Chẳng thấy bến bờ
Thiên thu đá tạc
Ghi rõ căn phần
Sầu chi quay quắt
Chỉ là phù vân
Qua cầu bạc phận
Trả lờiXóaBuông bỏ ưu phiền
Thong thả, thản nhiên
An yên bất tận
Vui với cảm nhận
XóaCủa người lắm đa
Thơ vận mượt mà
Chúc người thanh thản