Ngày trở về nghe hồn phách đi hoang
Chẳng còn gì?... Ngoài dòng thơ ảm đạm
Chợt thấy lòng chán ngán
Thảng thốt nhìn ngày tháng cũ phôi pha
Gió ngẩn ngơ nhớ tiếc thuở ngọc ngà
Trăng cổ tích cũng chìm vào mộng mị
Mây lãng đãng góc trời không ngơi nghỉ
Dòng sông xanh xuôi ngược chở trầm tư
Tội vần thơ khắc khoải chuyện ảo hư
Mãi trách hờn tình người đầy nông nổi
Có nhiều khi ví mình như con rối
Trước bão giông nghiệt ngã của cuộc đời
Bình minh về sao quay quắt chơi vơi
Ta ước chi xóa sạch miền quá khứ
Gọi lại nét hồn nhiên câu chữ
Cùng mùa thu dệt khúc hát dạt dào
Thơ mỉm cười
Nắng hồng ửng xôn xao
Cho ốc đảo
Trả lờiXóaLá nghiêng chao
Gió lộng
Hi hi hi...
Và hồn thơ
XóaLắng đọng
Ngắm tàn phai...
Ồ, hay quá!
XóaCảm ơn bạn đã đồng cảm!
Xóa