24 tháng 9, 2018

MÙA THU VỀ TÌM LẠI NIỀM VUI








Anh chẳng biết làm thơ
Lại yêu nhầm cô nhà thơ lãng mạn
Trái tim anh đau nhừ theo năm tháng
Khi nhìn em vật vã khóc than

Nhiều lúc em nước mắt mãi tuôn tràn
Bởi nông nổi thương vay khóc mướn
Sợi nhọc nhằn ngổn ngang tơ vướng
Cứ làm em ngồi đứng không yên

Mong sao em - áng mây tím dịu hiền
Ngày thong thả dạo chơi cùng nắng gió
Chiều mơ màng tựa song thưa bỏ ngỏ
Lãng quên đi loang lổ mảng tường rêu

Em hãy là cô công chúa yêu kiều
Hai bím tóc kết hoa làm vương miện
Anh chỉ thích má lúm cười mim mím
Khoe chiếc đồng tiền nặng nợ giàu duyên

Anh chỉ là giáo viên
Một đời say sưa trên bục giảng
Đêm từng đêm miệt mài trang giáo án
Đâu có thơ tình để xướng họa cùng em

Anh thầm mong em có cuộc sống êm đềm
Bỏ buông đi những chán chường hư ảo
Bỏ buông đi lời ngọt ngào chim sáo
Nhớ cho rằng toàn nhạt nhẽo đãi bôi

Anh ước mơ em tươi tắn nụ cười
Thôi nước mắt long lanh buồn bã
Khoác áo hoàng hoa… điểm hồng đôi má
Tô chút son môi… hạnh phúc rạng ngời

Mùa thu về tìm lại niềm vui…






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét