14 tháng 4, 2018

TÌM LẠI THUỞ HỒNG HOANG







Ta đã trở về vườn cổ tích ngày xưa
Buổi sáng tháng tư nắng vàng rực rỡ
Hoa lá lặng yên nhìn ta bỡ ngỡ
Cội thông già chắc chẳng nhớ thiên thu?

Chợt ngẩn ngơ vòng nhật nguyệt quay vù
Nỗi nhớ miên man bao ngọc ngà kỷ niệm
Đá sỏi xôn xao dõi bàn chân kiếm
Lời ru nào êm ả gởi cho nhau?

Khúc tình thơ dạo ấy đủ sắc màu
Man mác ca dao ngọt ngào sâu lắng
Biển đã cuốn trôi ngọn sóng vờn xa thẳm
Để tủi hờn còng vó mắt mông lung

Ta trở về đây sao cây cỏ lạnh lùng?
Tên tuổi rêu rong mơ hồ trên phiến đá
Đâu phải mùa thu... lá khô rơi lả tả
Tội cho người tìm lại thuở hồng hoang!

Bước thật nhanh che giấu bớt ngỡ ngàng
Không còn ai cùng ta câu xướng họa
Vườn cổ tích nhện tơ giăng buồn bã
Giọt lệ sầu rơi rụng khóc trăm năm!











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét