17 tháng 3, 2018

GIÃ TỪ






Ngập ngừng giây phút chia ly
Chao nghiêng trời đất… nói gì nữa thêm?
Con đường kỷ niệm êm đềm
Tự dưng sỏi đá gập ghềnh lối qua

Còn chi thơ vận mượt mà
Trở trăn câu chữ xót xa phận mình
Dùng dằng cõi mộng phiêu linh
Chập chờn đâu đó bóng hình người xưa

Xa rồi cái thuở đón đưa
Nép vào nhau dưới cơn mưa kín trời
Giã từ… hồn phách chơi vơi
Nhủ lòng giọt lệ thôi rơi nhạt nhòa

Xếp vào ký ức phôi pha
Mai này rủi có vấp va trên đường
Cũng đừng mắt liếc vấn vương
Lạnh lùng ngoảnh mặt... yêu thương hững hờ!










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét