Chiều đông lành lạnh cùng anh dạo chơi. Vẳng nghe kinh thánh
vọng từ xa xôi.
Phố phường tấp nập rực sắc đỏ hồng. Mây trời xuống thấp dải lụa
bềnh bồng. Thoảng vài hơi bấc ghé đậu bờ vai. Áo mỏng se sắt... hạnh phúc ngập đầy. Tay em nắm chặt ấm áp tay anh. Sợi nắng lay lắt nằm yên trên cành.
Nhiều khi hờn dỗi giận anh mấy ngày. Chẳng nghe điện thoại
chuông réo inh tai. Để rồi đêm đến giấc ngủ trốn tìm. Thèm câu hò hẹn thèm lời
ru êm. Tại em nông nổi chẳng chút cảm thông. Chuyến bay về tối thêm trời bão
dông. Lá thư anh viết bày giãi nỗi lòng. Cho em hối tiếc nghẹn lời rưng rưng.
Mấy ngày xa cách vắng bóng mặt trời. Dáng hình lẩn khuất… lệ
hoài tuôn rơi. Qua cơn buồn rũ tìm lại nụ cười. Bao nhiêu giận dữ theo gió ngàn
khơi.
Chiều đông lành lạnh hai đứa bên nhau. Tia nhìn lấp lánh nồng
nàn gởi trao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét