Em bảo tôi hay buồn
Vội tìm lời chống chế
Chỉ là dòng thơ buông
Nào đâu hờn dâu bể
Em bảo tôi hay để
Nước mắt chảy trong thơ
Cứ than van kể lể
Trách thiên hạ hững hờ
Em bảo tôi mộng mơ
Hết níu mây gọi gió
Suốt ngày mãi thẫn thờ
Suốt ngày mãi thẫn thờ
Tựa cửa nhìn ra ngõ
Em bảo tôi hay nhớ
Kỷ niệm cũ xa rồi
Lời thơ sầu nức nở
Nỗi niềm hoài chẳng vơi
Em bảo tôi hãy cười
Khoe đồng tiền trên má
Khoác áo màu da trời
Xuống phố vui rộn rã
Cảm ơn em tất cả
Mùa thu đã về rồi
Khoảng trời xanh yên ả
Tôi tìm lại chính tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét