16 tháng 8, 2017

DỆT LẠI BẢN TÌNH CA






Một ngày cuối hạ
Nó hối hả ra đi
Vội vã đến không ngờ
Nó làm gì để hồn phách ngẩn ngơ
Cứ như là trốn chạy?

Trốn chạy cuộc đời về miền hoang hoải
Thừa mứa chuyện ảo hư
Có những chiều vàng nó ngồi đó trầm tư
Chợt nhận ra giữa một rừng chữ nghĩa
Chỉ là vô ngôn viết rồi ngắm nghía
Đôi lúc quay cuồng nó kể lể than van
Tìm đâu ra ngày tháng thiên đàng
Khi nhân thế chỉ xem thơ vận đa đoan là trò đùa nghiệt ngã

Nó mơ làm chiếc lá
Cuộn mình trước dòng chảy thời gian
Thả trôi trong vỏ bọc hoang tàn
Tự do ngắm trời xanh bát ngát
Còn hơn là con rối gục đầu cúi mặt
Vay mượn chút tình câm
Đêm từng đêm rơi giọt lệ thầm
Nghẹn ngào thấy mình rớt vào tâm bão

Thôi đừng buồn đừng thêm câu phiền não
Đừng nhớ chi lần gặp gỡ trên cầu
Hãy nhẹ nhàng ru lại khúc ca dao
Ầu ơ dịu dàng bình dị…

Khép lại con tim … vỗ về lý trí
Dắt thơ tìm khoảng yên ả lá hoa
Dệt lại bản tình ca
Đã lâu rồi quên bẵng!






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét