17 tháng 7, 2017

KHẮC KHOẢI BẾN SÔNG XƯA





Em trở về thăm lại nhánh sông xưa
Tội bến nước tủi hờn nghiêng dáng đợi
Đám lục bình ngược xuôi không mệt mỏi
Còn riêng em nghe nỗi nhớ tràn về

Cây si già soi bóng nước vân vê
Mái tóc thề ngàn năm hoài chung thủy
Vẳng tiếng sóng vỗ mạn thuyền kể lể
Chuyện tình buồn một thuở vẫn chưa tan

Đứng thẩn thơ bên bến nước ngỡ ngàng
Buổi hoàng hôn một mình em lặng lẽ
Đã bao phen nổi chìm cơn dâu bể
Trái tim gầy rưng rức đếm cô liêu

Bến sông xưa khắc khoải mỗi sớm chiều
Ngồi vọng tưởng con thuyền trôi biền biệt
Miền xa thẳm…có bao giờ người biết
Nước lớn ròng chỉ bìm bịp kêu khan?





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét