03 tháng 6, 2017

SAO NỠ ĐỂ THƠ ĐAU?





Đã cùng nhau vượt trăm núi ngàn sông
Sẻ chia nhau từng ngọt bùi dâu bể
Lời hứa hẹn thiên thu chiều nắng xế
Áng mây vàng thuở ấy quá ngu ngơ

Cứ tưởng đâu màu sương tuyết đợi chờ
Đón chào thu dịu dàng trên mắt lá
Điểm tô thêm buổi giao mùa rộn rã
Bầy chim khuyên ríu rít gọi theo về

Ai nào ngờ mảng tối kéo lê thê
Che mất cả ngọt ngào niềm cảm xúc
Ngày hóa thành đêm…bẽ bàng…thổn thức
Sự thật phơi bày… nghẹn đắng xót xa

Có chi đâu nước mắt lại vỡ òa?
Thôi ngoảnh mặt như chưa hề quen biết
Đừng nhuộm bình minh bằng gam màu thê thiết
Câu chữ vô tình …sao nỡ để thơ đau?







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét