Bình minh về sao ủ rũ màu mây?
Trời không mưa sao giọt sầu trĩu nặng?
Khoảng không gian im lìm quạnh vắng
Tứ thơ đầy khắc khoải trầm tư
Đã xa rồi câu thực thực hư hư
Mắt ráo hoảnh nhìn ngổn ngang ký ức
Nhiều khi đứng ở cheo leo bờ vực
Vẫn mỏi mòn hai chữ đợi trông
Tội cho thuyền mãi ngược xuôi dòng
Giữa hai đầu cỏ lau mờ mịt
Con sóng nhỏ nằm im thin thít
Gõ vào hồn từng nhịp chơi vơi
Điệu ca dao một thuở ru hời
Giờ xa lạ câu từ nghe nhạt nhẽo
Đóa vô ưu ngẩn ngơ màu úa héo
Tự nhủ lòng…mặc kệ trắng hay đen!
DVD xin tặng ML bài thơ cũ,
Trả lờiXóatạm coi như là chia sẻ, đồng cảm
với MẶC KỆ TRẮNG ĐEN
(không biết có được không...)
===
QUÊN
Quên?
Thật không dễ dàng...
Đành nhớ...
Và cứ đi...
Dẫu hành trang nỗi đau
Thật nặng...
Vẫn luôn có người trong Ta
Cùng sẻ chia vui, buồn
Từng bước nhỏ chông gai
Trên đường đời mãi dài...
...
Nỗi nhớ trong Ta
Làm Ta mạnh bước!
Người còn trong Ta...
Ta thấy...
Ta vẫn là Ta...
dovaden2010
Chúc ML vui khỏe, an yên! :)
XóaQuên?
XóaThật không dễ dàng...
Đành nhớ...
Vậy thì cứ nhớ...
Để mà quên!
Rất vui được bạn DVD vào hòa cùng MẶC KỆ TRẮNG ĐEN. Cảm ơn bạn đã chia sẻ!