02 tháng 10, 2014

CẠN CHÉN SẦU VƠI






Ta mình chuốc cạn chén sầu vơi
Ngắm ánh trăng lên tận đỉnh đồi
Lạnh lẽo gió ngừng không muốn thổi
Âm thầm mây lặng chẳng thèm trôi
Vô thường đã biết câu tan hợp
Mà vẫn trở trăn chuyện khóc cười
Hãy uống cho quên niềm thống khổ
Chuỗi ngày bình thản lệ thôi rơi









6 nhận xét:

  1. Hi hi hi...

    Người thường hay "trăn trở"
    Ta cũng từng "trở trăn"
    Trà thơm cùng nâng chén
    Gạt hết mọi "lăn tăn"(!)

    Hi hi hi...
    đúng là bốn câu "vè"...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chẳng hiểu sao mình mê thể thơ này lắm bạn ạ! Thời gian này bận quá nên không viết được nữa.

      Xóa
    2. Ý nói là ML mê thể loại thơ TNBCĐL?

      Xóa
    3. Đúng vậy. Năm 2012, mình chơi bên tho.com xin làm đệ tử nhà thơ Đặng Quang Long ở Quảng Ninh và ông đã hết lòng chỉ dạy.

      Xóa
    4. ML có minh sư chỉ dạy hết lòng, hèn chi viết thơ hay quá!
      Còn DVD chỉ tự học, nên thơ viết thô thiển quá!
      Buồn... :((
      Hi hi hi...

      Xóa
    5. Sư phụ L có hơn hai ngàn bài thơ đó bạn! Tình thầy trò thật đẹp!

      Xóa