ghé qua vườn thơ cũ
sao lặng ngắt như tờ
ngọc ngà miền quá khứ
chìm khuất vào cơn mơ
chuyện ngày xa xưa ấy
đẹp tuyệt vời như tranh
trong veo tình thơ dại
như hoa lá trên cành
sẻ chia nhau cảm xúc
mượn lục bát bắc cầu
nợ duyên từ kiếp trước
làm thổn thức vần câu
cuộc vô thường dời đổi
biền biệt hai ngả đường
trải qua bao chìm nổi
vấp phải mối sầu tương
ghé qua vườn thơ cũ
chỉ còn lại rêu rong
khúc tri âm một thuở
giấu kín tận đáy lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét