chiều đông buồn man mác
ngắm mây trắng nhẹ trôi
ốc đảo chừng vắng ngắt
chỉ mình tôi… mình tôi…
nghe lao xao ngọn bấc
đậu bờ vai lẻ loi
không dưng cay khoé mắt
nhớ ai thơ ngậm ngùi
tội nghiệp cho câu chữ
ray rứt hoài khôn nguôi
hãy ngủ yên quá khứ
quên mặn đắng trong đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét