nắng vàng ươm mật
thức giấc tháng tư
bồi hồi mấy bận ảo hư
khắc khoải thơ vận mịt mù ca dao
nghẹn ngào khúc hát
bằn bặt tứ thơ
trách ai qua cửa hững hờ
để vần lục bát đợi chờ xa xăm
ngàn năm sau nữa
lời hứa sắt son
hỡi người chẳng biết có còn
đá vàng một thuở mỏi mòn hoài trông?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét