28 tháng 10, 2022

GIỌT ĐẮNG

 




cà phê buổi sáng
sóng sánh giọt rơi
dịu dàng sợi nắng
đậu bờ vai tôi

giật mình cứ tưởng
trăm năm tìm về
nhìn quanh bốn hướng
chỉ là cơn mê!

nghe chừng lành lạnh
bấc ngập không gian
mùa thu chóng vánh
chia tay ngỡ ngàng

ngắm từng giọt đắng
không dưng tủi hờn
ốc đảo quạnh vắng
đâu rồi yêu thương?









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét