26 tháng 7, 2020

TAN VỠ







cơn mưa chiều vừa mới ghé ngang đây
ngồi ôm gối dỗ dành đừng khóc lóc
nghĩ sao mình thật giống là con ngốc
cứ ngu ngơ khờ dại trước tình đời

đã bao lần giọt lệ mãi tuôn rơi
khi đứng trước lời đãi bôi ngoa ngoắt
chuyện ảo hư mà tưởng như là thật
nên vội vàng phơi trải hết tâm tư

tội vần thơ cứ tủi phận thẫn thờ
và tiếc nuối những ngày hồng cổ tích
chiều ốc đảo mây sầu giăng nghìn nghịt
nụ cười buồn phai nhạt ở vành môi

tình thiên thu giờ đã vỡ tan rồi
thôi xấp mặt giấu đi niềm trăn trở
mưa đã tạnh… khoác áo hoa xuống phố
biết đâu chừng nhặt được tứ thơ vui

mưa đã tạnh… khoác áo hoa xuống phố
biết đâu chừng nhặt được tứ thơ vui










2 nhận xét:

  1. "mưa đã tạnh… khoác áo hoa xuống phố
    biết đâu chừng nhặt được tứ thơ vui"
    loang loáng nước lề đường còn đôi chỗ
    vài chú chim ríu rít gọi ơi ời!
    :p

    Trả lờiXóa
  2. loang loáng nước lề đường còn đôi chỗ
    vài chú chim ríu rít gọi ơi ời!
    :)

    https://1.bp.blogspot.com/-d0HzgxYQDCs/Xx-V7nfmJSI/AAAAAAAARrQ/aZXmiVIMWgseBDE2SlAeiLQ-bZqIe2tKQCLcBGAsYHQ/w400-h291/hinh-nen-dong-80.gif

    Trả lờiXóa