12 tháng 7, 2020

CHỢT NHỚ MÌNH LÀ CON GÁI





nhà có năm anh trai
em con gái chẳng muốn làm con gái
anh sang chơi cộng chung là bảy
bảy thằng con trai hổng biết điệu đà

ba mẹ phiền lòng cứ dài ngắn thở ra
thấy em ngày càng ngổ ngáo
tóc tém đờ mi… bắn bi... thảy đáo
không một chút gì ra dáng tiểu thư

võ sĩ đai nâu…thuần thục chẳng từ
lược giắt trâm cài hoàn toàn xa xỉ
em chỉ thích khoác lên người bộ đồ jeans cũ kỹ
áo lụa hoa vàng xếp cất đã lâu

sóng bước bên anh xuống phố muôn màu
hai thằng bạn khác chi hình với bóng
cho đến lúc bắt gặp ánh nhìn nóng bỏng
em lóng ngóng giật mình… 
giọng anh nhẹ như ru…

đôi má em bất chợt đỏ lừ
mới nhớ ra mình là con gái
lòng em như sóng dậy
tự dưng thèm mái tóc xõa ngang vai

biết làm duyên lược giắt trâm cài
áo lụa mới rộn ràng hương thiếu nữ
đợi bước chân ai… đêm về tư lự
ba mẹ ngỡ ngàng… mười tám nụ hồng xinh !















2 nhận xét:

  1. Chợt! :))

    Thơ hay!

    https://sonmaithanhbinhle.com/wp-content/uploads/2019/03/0000881_tranh-co-gai-ao-dai-om-cap.jpeg

    Trả lờiXóa
  2. Vui được bạn DVD chia sẻ. Ảnh đẹp quá!
    :)

    Trả lờiXóa