(Cảm tác từ
bài thơ Tháng tư mềm như một nụ hôn êm của nhà thơ Lương Đình Khoa. Ngổn ngang
mùa dịch. )
Tháng tư chẳng
mềm như một nụ hôn êm
Mà tháng tư
ngập tràn vị đắng
Ốc đảo thênh
thang quạnh vắng
Niệm khúc buồn
như thể tiếng cầu kinh!
Cánh cửa mở
toang!… Ta thảng thốt giật mình
Đâu có
ai?... Chỉ là cơn gió thoảng!
Ta ngẩn ngơ
suốt chiều dài năm tháng
Nghĩ đời
mình sao giống lá vàng rơi!
Ngày tháng
tư lạc mất cả nụ cười
Trong vô thức
ngược tìm về quá khứ
Miền ký ức của
một thời xưa cũ
Đã nhạt nhòa
lớp lớp những rêu phong
Tháng tư chẳng
thơm như một nụ hồng
Buổi tàn
xuân một mình ngồi hoài niệm
Câu chữ dỗi
hờn xấp mặt nằm im ỉm
Thơ nhuốm sầu
lặng lẽ nỗi niềm riêng
Tháng tư đa đoan!…
Nguyệt vỡ nát bên thềm!…
Ta ngẩn ngơ suốt chiều dài năm tháng
Trả lờiXóaNghĩ đời mình sao giống lá vàng rơi!
https://1.bp.blogspot.com/-Iar7mORFtoc/XCbNMLqCZNI/AAAAAAAAOSA/ZmvtuZnaLTYVEbYkWtHTM1sMrAjW9TJJwCLcBGAs/s400/l%25C3%25A1%2B%25C4%2591%25E1%25BB%2599ng.gif