22 tháng 4, 2020

TẢN MẠN THÁNG 4





Cầm tờ lịch sáng nay, 22/4/2020, tự dưng cảm xúc ùa về. Tôi chợt nhớ đến tháng 4/1975. Nhớ và không ngăn được dòng nước mắt.
Từng người thân đã lần lượt bỏ tôi ra đi sau ngày định mệnh ấy. Hồi đó, tôi dạy học tại một trường tiểu học cách nhà gần mười cây số. Sau giải phóng, tập thể giáo viên phải đối mặt với nhiều khó khăn do thay đổi cả guồng máy chính trị. Ba tháng dạy học không lương, cuộc sống với nhiều nghiệt ngã gần như đốn gục tôi. Tôi phải tiết kiệm từng đồng bạc lẻ. Không dám đi xe đò, xe lam đến trường, hàng ngày tôi phải cọc cạch trên chiếc xe đạp mi ni với cái vòng quay nhỏ xíu, vượt hai, ba con dốc dài ngoằng để tới lớp kịp giờ. Mồ hôi nhễ nhại, tim đập thình thịch, da mặt tái xanh… là hình ảnh thảm thương nhất của tôi trong suốt quãng đời dạy học. Trưa không về nhà, tôi chỉ biết gặm ổ bánh mì khô khan và uống một ly nước trà cho no bụng.
Khó khăn như thế nhưng sao lòng yêu nghề mến trẻ lại đầy ắp. Tôi thích 4 câu thơ của nhà thơ Tố Hữu:
Nếu được làm hạt giống để mùa sau/ Nếu lịch sử chọn ta làm điểm tựa/ Vui gì hơn làm người lính đi đầu/ Trong đêm tối, tim ta làm ngọn lửa!
Là Giáo học cấp bổ túc tập sự cộng thêm C/c Đại học Văn Khoa SG và lý lịch trong sạch, tôi được thăng tiến rất nhanh so với các đồng nghiệp. Từ giáo viên dạy lớp, tôi được đề bạt là Phó Hiệu trưởng trường tiểu học Phú Thọ gồm 3 phân hiệu Phú Thọ, Bà Lụa, Tân Lập và hơn sáu mươi giáo viên, công nhân viên. Tôi thường xuyên dự lớp tập huấn chuyên đề báo cáo về đặc trưng các bộ môn của bậc tiểu học nên thường được phân công là báo cáo viên báo cáo trước các huyện, thị và tỉnh. Lúc bấy giờ, tỉnh mang tên Sông Bé, bao gồm tỉnh Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Long, Phước Long, địa bàn rất rộng. Đến năm 2000, tỉnh Sông Bé tách thành 2 tỉnh Bình Dương và Bình Phước.
Dạo ấy, tôi là một cán bộ trẻ có năng lực, nhiệt tình công tác nên được Phòng Giáo dục Thị xã Thủ Dầu Một, Sở Giáo dục Sông Bé đặc biệt ưu ái. Dù trước mắt con đường tôi đi có nhiều gai chông nhưng với lòng yêu nghề, mến trẻ, tôi đã từng bước vượt qua nỗi khó khăn và hoàn thành xuất sắc mọi phân công của ngành giáo dục.
(Còn tiếp)









2 nhận xét: