22 tháng 9, 2019

TỦI HỜN TƠ RỐI MÃI VƯƠNG MANG!







Trở về phố núi buồn tha thẩn
Chiều ngắm hoàng hôn phía lũng đồi
Nghe tiếng thông reo đầy trắc ẩn
Chạnh lòng chợt nhớ nẻo xa xôi!

Đã lâu ghê lắm chưa lần gặp
Từ buổi chia tay nhạt ánh rằm
Thư đã ố vàng nơi đáy cặp
Xòe tay nhẩm tính - Cũng trăm năm!…

Hỏi thăm mới biết người ngày cũ
Vừa ghé… rồi đi… rất vội vàng!
Kỷ niệm ngọc ngà thời quá khứ
Vô tình gợi lại… để mơ hoang!

Lang thang phố núi sương dày đặc
Áo mỏng co ro buốt lạnh tràn
Vó ngựa vẳng đưa sầu lữ khách
Tủi hờn tơ rối mãi vương mang!









2 nhận xét: