Giấc ngủ mỏi mòn… trời đã quá khuya
Bên bán cầu
Tây anh vẫn chong đèn thao thức
Đang cặm cụi
viết vần thơ đầy cảm xúc
Nỗi nhớ quê hương canh cánh không rời
Câu chữ nghẹn
ngào
Khoảng lặng chơi
vơi
Anh dứt áo ra
đi để lại ngàn kỉ niệm
Chiến cuộc
tàn…
Còn chi đâu
tìm kiếm?
Thật xót xa khi gởi
khúc tạ từ!
Thơ anh hoài
đau đáu sầu tư
Xa rồi khung
trời Sài Gòn
Những chiều
mưa bay lang thang xuống phố
Cứ hiện hữu
bên anh chẳng làm sao dứt bỏ
Chút giọt nồng
nào che hết đắng cay!
Gió mơn man
ngỡ tiếng thở dài
Đêm dằng dặc
thiên hà như vô tận
Sài Gòn ở
đâu giữa bốn bề quạnh vắng?
Chợt nghe
tràn vị đăng đắng bờ môi!
Hay quá!
Trả lờiXóa=d>
http://khoavanhoc-ngonngu.edu.vn/images/Sangtac/bo_cong_anh.jpg
Vui được bạn DVD đồng cảm. Cảm ơn bạn.
Trả lờiXóa:)