Một mình lên
đồi cao
Hoàng hôn chừng
xuống vội
Mặt trời đã
ngả màu
Góc rừng đầy
mảng tối
Một mình lên
đồi cao
Ngắm trăng
non mới hé
Cỏ vướng
chân xạc xào
Tứ bề sao quạnh
quẽ
Một mình lên đồi cao
Vó ngựa nghe
văng vẳng
Hồn phách
thêm cồn cào
Đêm lạc loài
hạ trắng
Đường về còn
thăm thẳm
Tinh tú mờ mịt
xa
Dõi mắt nhìn
đăm đắm
Cô đơn với
thiên hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét