(Cảm tác từ bài Thơ gửi Sài Gòn của nhà thơ HL - QN)
Đọc Thơ gửi Sài Gòn làm chạnh nhớ ngày xưa
Sài Gòn của
tôi!
Sài Gòn của
anh!
Sài Gòn thời mới lớn
Sài Gòn phố
xá dọc ngang bề bộn
Đã đôi lần lạc
bước giữa trời mưa
Thảng thốt gọi
tên người một thuở đón đưa
Mới giật
mình!…
Hai tinh cầu
giờ cách ngăn diệu vợi!
Ánh mắt nồng
nàn lần gặp nhau sau cuối
Nghèn nghẹn
chia tay… mỗi đứa một cung đường
Tàu bỏ ga rồi…
không ngăn được vấn vương
Tôi vẫn nhớ
hoa điệp vàng chiều tan học
Anh hái tặng
tôi và dịu dàng cài lên mái tóc
Để đêm về trằn
trọc bởi hương thơm
Bao năm qua
lời hẹn ước chưa tròn
Đếm trên tay
thời gian chừng nghiệt ngã
Cánh hải âu
nơi phương trời xa lạ
Nhớ Sài Gòn
làm vỡ hạt mưa bay
Áo tím rưng
rưng
Cúi mặt giấu
u hoài
Cơn mưa buồn
gõ vào chiều ảm đạm
Bong bóng nước
đậu vai gầy ướt đẫm
Mắt ai sầu lẩn
khuất phía mông lung…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét