09 tháng 4, 2019

LẠC LOÀI







Về đâu?...
Ừ nhỉ về đâu?
Mưa nguồn chớp bể
nỗi sầu còn nguyên!

Xuân phai
để lại ưu phiền
Ngóng Nam
trông Bắc
lệ viền héo hon!

Níu mây
gọi gió
mỏi mòn
Trăng sao vời vợi
sắt son nhạt nhòa!

Về đâu?...
Thăm thẳm truông xa?
Chỉ mình ta!
Chỉ mình ta!
Lạc loài!...













3 nhận xét:

  1. Kỳ diệu thay!
    “Góc tĩnh lặng” của Ta...
    Giữa muôn ngàn bộn bề lo toan trong cuộc sống,
    Ta luôn có một “Góc tĩnh lặng” của nội tâm.
    Nhờ “Góc tĩnh lặng” này,
    Ta như hạt giống được gieo vào lòng đất, tự thay đổi để nẩy mầm, vươn lên khỏi mặt đất đón ánh sáng mặt trời, hứa hẹn mùa bội thu.
    Ta như nụ mầm trăn trở, kết tụ từ mùa đông hanh khô, lạnh lẽo để đến mùa xuân đâm hoa nẩy lộc, làm cho thiên nhiên muôn sắc xinh tươi, tràn đầy sức sống.
    Kỳ diệu thay!
    “Góc tĩnh lặng” của Ta...

    https://topanhdepnhat.net/wp-content/uploads/2018/07/hinh-anh-mot-minh-buon-co-don-5.jpg

    Trả lờiXóa
  2. Bạn thật hạnh phúc khi có được "Góc tĩnh lặng" tuyệt vời như thế! Ngưỡng mộ bạn!
    Blog chính là "Góc tĩnh lặng" của mình. Sau bao thăng trầm, thấy rõ trắng đen của cuộc sống, mình sợ nhiều thứ thuộc về mạng ảo lắm. Cho nên mình thích gởi vào Blog những cảm xúc bất chợt, chia sẻ với những người bạn thân tình, càng ít người đọc càng tốt.
    Cảm ơn bạn DVD đã luôn quan tâm, động viên mình thời gian qua.

    :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Blog của DVD cũng là một góc tĩnh lặng của DVD...
      :d

      Xóa