Buổi trưa tháng 3 trời nắng như thiêu đốt. Nằm đu đưa trên
chiếc võng mắc giữa hai cây măng cụt già nua, tôi dỗ hoài mà giấc ngủ chẳng đến.
Hình như có tiếng ve sầu kêu ran lạc lõng. Xuân vẫn còn đây sao rón rén hạ về?
Sáng nay không nấu nướng, mấy chị em rủ nhau ghé quán bánh
bèo bì Mỹ Liên ở chợ Búng liên hoan mừng Tâm vừa xuất viện về bình yên. Rồi mấy
chị em ghé vườn trái cây cách nhà chừng 2 km.
Sau ba năm nghẽn động mạch vành, bệnh viện Chợ Rẫy mới đồng
ý đặt stent cho Tâm. Nhớ năm 1996, Thảo đứa em út bị nhồi máu cơ tim chết không
kịp đưa đi bệnh viện. Năm 2006, tôi bị đột quỵ khi đang đứng lớp phải chuyển cấp
cứu Viện Tim. Kết quả sau 23 ngày nằm liệt giường, tôi được các bác sĩ cứu sống
và phải mang cái máy phá rung nặng trĩu ở phía trên ngực trái.
Sau 2 tháng dưỡng bệnh, tôi trở lại trường tiếp tục sự nghiệp
trồng người của mình. Nhưng điều mơ ước ấy không thực hiện được. Vỏn vẹn ba buổi
chiều gặp gỡ học sinh, tôi gần như kiệt sức. Tiếng ồn ào của học sinh trong giờ
ra chơi, tiếng trống trường giòn giã ngày nào nghe như tra tấn. Trái tim tôi nhộn
nhạo, suy sụp. Tôi nhập viện để bác sĩ theo dõi và cuối cùng, Viện Tim đã đề
nghị ngành giáo dục huyện cho tôi được hưởng chế độ nghỉ dài hạn chờ đến ngày về
hưu.
Chín tháng tôi nằm nhà dưỡng bệnh hưởng trọn 100% lương, sức
khỏe tôi dần bình phục thì Minh, em thứ sáu của tôi bị nhồi máu cơ tim và phải
đặt 3 stents. Thật khó tin được mấy chị em nhà tôi đều bị bệnh tim, ai cũng bảo
do di truyền.
Đầu năm 2013, khi đang ngồi làm thơ, tự dưng máy bị sốc. Từng
mảng âm thanh long trời lở đất giáng xuống cơ thể tôi kinh hoàng. Tôi được người
nhà chuyển ngay xuống bệnh viện. Tại đây, máy tiếp tục bị sốc. Tôi thảng thốt gọi
tên các bác sĩ trong khoa Nội tim mạch. Các y tá nhìn tôi bất lực. Không ai dám
đụng vào người tôi vì lúc máy bị sự cố như thế, tôi là một nguồn điện công năng
thật lớn. Tôi tuyệt vọng gọi bác sĩ Văn người trực tiếp đặt máy cho tôi, bác sĩ
Bản trưởng khoa. Các bác sĩ chưa ai đến, tôi lâm râm niệm Phật. Cứ nghĩ mình sẽ
chết, sẽ chết vì tôi mệt lắm rồi. Rất may chừng mấy phút sau, bác sĩ Văn chạy
ùa vào mang theo máy chủ và off máy trong người tôi. Tôi được kiểm tra máy và
sau hai ngày rung giật, máy hết pin. Bác sĩ quyết định tôi thay máy mới.
Lần thay máy thứ hai này, tôi nghe khỏe lắm. Sau một tuần nằm
viện, tôi về nhà với niềm vui lớn. Tập thơ MÂY TÍM vừa được Hội Nhà văn Tp HCM
chuyển đến. Tôi ôm tập thơ mới vào chỗ vết thương và cảm giác hình như vết
thương lần này bớt đau hơn kỳ trước.
Thường lệ nửa năm tôi phải đi khám máy. Lần thay máy thứ hai
này, sức khỏe tôi ổn định. Tôi cố giữ không để cảm xúc vui buồn chi phối. Và đến
nay, máy cũng sắp hết pin. Bác sĩ hẹn sau Tết tôi sẽ thay cái máy thứ ba. Tôi
nói với các em giá thành của máy quá đắt. 12 000 đô / máy chưa kể tiền nằm viện và các chi phí khác. Thôi thì các em cho tôi được dùng số tiền này đi một vòng Châu Mỹ + Châu Âu và sau đó tôi tự giải phóng mình, nhẹ nhàng trở về lòng đất mẹ. Nhưng các em không
ai đồng ý tôi buông tay kết liễu đời mình như thế.
Do đó, tôi chỉ còn đúng nửa tháng nữa là nhập viện. Thời
gian này tôi như bị khủng hoảng, vui buồn thất thường. Tôi sợ vết mổ máu me đau
đớn. Hiện tôi chỉ lo ăn uống bồi dưỡng cơ thể cho đủ sức khỏe lần thay máy tới.
Mọi kế hoạch tham quan du lịch đều ngưng lại.Và tôi cũng đang tích cực thanh
toán chương trình cuối năm cho các em học sinh lớp Năm tôi đang dạy thêm ở nhà.
Gần 4 giờ chiều. Nắng đã dịu và gió thổi nhè nhẹ mát rượi.
Tôi giục các em tranh thủ chở về nhà,
chiều nay tôi có giờ dạy.
Vài dòng tản mạn giữa tháng 3/2019.
DVD mong niềm vui sẽ lấn át nỗi lo!
Trả lờiXóaDVD chúc ML mọi sự đều may mắn, an lành!
Thiệt là cảm với bài tản mạn!
ML không đăng ảnh các chị em đi ăn mừng, để mọi người (trong đó có DVD :)) ) ngắm ké nụ cười rạng rỡ của ML ha?
:d
http://quiz.emdep.vn/upload/2016/08/2016-08-05_0wyjk0Dc6J.khoe.jpg
Cảm ơn bạn DVD đã chia sẻ và gởi lời động viên chân tình. Bạn thông cảm vì mình không đăng ảnh gia đình, mấy em cháu mình không thích khoe ảnh trên mạng xã hội. Mình sẽ gởi kèm theo đây ảnh bánh bèo bì Mỹ Liên, đặc sản của quê hương BD. Có dịp mời gia đình bạn ghé qua LT, nhất định mình sẽ mời mọi người một chầu không no không về. Hi hi...
Trả lờiXóahttps://3.bp.blogspot.com/--xiCRJb3AG0/XIniM1sYozI/AAAAAAAAOxY/kzGNkiFmogoSRW4DRx4Ijowh_d8Wo3X3wCLcBGAs/s400/BanhBeoBi.jpg
Trả lờiXóa:p
Trả lờiXóaChà, mới chỉ nhìn ảnh bánh bèo bì Mỹ Liên, đặc sản của quê hương BD thôi mà đã... nghe thèm!
XóaHì hì hì...
:-o :d
:))
XóaML tự chụp một tấm ảnh ML đang cười thật tươi, rồi đưa lên đây gấp gấp...
Xóa:d
Trời đất! Bụng rầu chẳng muốn nói năng...Mà sao bạn biểu nhe răng ra cười? Ác chi ác quá bạn ơi!
Xóa[-(
Cuộc chiến ác liệt trong đời!
XóaHổng an nhiên, sao mĩm cười thật tươi?
Hì hì hì...
:)
Đã lâu đánh mất nụ cười
XóaMím chi nhè nhẹ cho đời an nhiên
Nhìn ta chẳng chút ưu phiền
Hình này hổng tệ, bạn hiền của ta?
https://4.bp.blogspot.com/-yg54vZW0nr8/XIoogTv9XzI/AAAAAAAAOxs/sjIRM3CefWkycm_gNMiWJPF7z2j9ze6GACLcBGAs/s1600/a%2B1%2B061.JPG
Mím chi nhè nhẹ... đấy ha?
XóaAn nhiên như thế, mới là ML!
Hà hà hà...
:d
Bánh xèo ngon thiệt là ngon
XóaMời bạn thưởng thức để còn hòa thơ :p
https://2.bp.blogspot.com/-2_xz-VfE3kM/XIou2Q0Tr5I/AAAAAAAAOx4/pBPi5zSVZPYaVcX6VylvAxqtAG7RV8NCgCLcBGAs/s400/b%25C3%25A1nh%2Bx%25C3%25A8o.jpg