Cái hôm tát nước đầu đình
Em bỏ quên chiếc khăn tay trên hàng rào dâm bụt
Ngày mất ăn
Đêm nằm thao thức
Sợ mẹ rầy con gái chẳng nết na!
Chiếc khăn lụa thêu hoa
Những nụ hồng tỷ muội
Sớm tối em cặm cụi
Tỉ mỉ từng mũi chỉ đường kim
Em thẩn thơ ra ngõ kiếm
tìm
Chiếc khăn cứ im lìm
Lòng em như lửa đốt!
Buổi chiều Xuân trời mưa ủ dột
Ai đó ngập ngừng trao lại chiếc khăn
Bờ ao con nước chảy lăn tăn
Người đi rồi
Ánh mắt dịu dàng còn ở lại!
Chiếc khăn lụa thơm hương con gái
E ấp trước người dưng
Nồng nàn cơn mưa mùa Xuân
Chút bâng khuâng tuổi em tròn mười bảy
Đâu cần cái nắm tay cũng làm em khắc khoải!
Đâu phải nụ hôn đầu sao lòng bỗng xôn xao?
Tự dưng hồng ửng má đào!
Tự dưng long lanh mắt biếc!
Chiếc khăn lụa trả chi rồi nuối tiếc
Nợ duyên gì ai biết được ngày mai?
Bài thơ tình thiệt là lãng mạn mà!
Trả lờiXóa:d
http://media3.scdn.vn/img2/2018/4_3/2P3LVv_simg_d0daf0_800x1200_max.jpg
Ảnh bạn gởi cũng dễ thương ghê lắm!
Xóa:))