31 tháng 1, 2019

TẢN MẠN XUÂN







Nghe đâu
thoang thoảng đất trời
Mùi hương ngan ngát
bao người đắm say

Nàng Xuân
qua ngõ sáng này
Lung linh màu sắc
rợp đầy đường hoa

Rộn ràng
chim chóc hát ca
Bâng khuâng
thời khắc giao hòa cuối năm














28 tháng 1, 2019

BÂNG KHUÂNG MÙA XUÂN








Bâng khuâng một thoáng bâng khuâng
Cùng anh đi đón mùa xuân…bên đời

Tơ vàng óng ả rơi rơi
Buộc câu duyên nợ trói lời yêu thương

Xuân về rộn rã phố phường
                     Ngàn hoa khoe sắc thiên đường xinh tươi

Bên anh rạng rỡ môi cười
Vườn xuân tỏa ngát bao người mê say

Nụ hôn hạnh phúc ngất ngây
Chồi non lộc biếc tháng ngày hồi sinh

Dang tay ôm trọn bình minh
Thoảng trong hương gió chút tình nhẹ bay








27 tháng 1, 2019

TẦM XUÂN MỘT THUỞ XA RỒI!







“Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà…” chẳng thấy tầm xuân
Cho lòng day dứt bâng khuâng
Nụ xanh biền biệt… ngại ngần đổi thay

Tại ai...dâu bể tháng ngày
Chiều nghiêng bóng nắng để hoài ngẩn ngơ?
Tội tình chi lắm vần thơ
Mỏi mòn tấc dạ đợi chờ trăm năm!

Có còn ngan ngát hương thầm
Để thêm huyền hoặc ánh rằm chớm thu?
Có còn êm ả lời ru
Ca dao nồng ấm giữa mù sương rơi?

Tầm xuân một thuở xa rồi
Nghe câu sáu tám bồi hồi thở than!












26 tháng 1, 2019

ĐÂU PHẢI TẠI MÙA ĐÔNG









Đâu phải tại mùa đông
Nhạt phai màu cổ tích
Nỗi nhớ chạy vòng vòng
Chỉ thấy sương mờ mịt

Đâu phải tại mùa đông
Mắt nai buồn ủ rũ
Vườn cải đã lên ngồng
Vẫn mơ hoài quá khứ

Đâu phải tại mùa đông
Bến xưa đầy khắc khoải
Tội cho cây ngô đồng
Cứ đợi chờ tê tái

Đâu phải tại mùa đông
Để vụng về xiêm áo
Giọt lệ mãi lưng tròng
Chập chờn cơn mộng ảo

Đâu phải tại mùa đông
Cung đàn xưa lỗi nhịp
Trách ai đổi thay lòng
Sầu vương trên mắt biếc












25 tháng 1, 2019

GỞI CHÚT HƯƠNG THẦM








Có nhiều lúc phơi mình trong biển nắng
Mới sững sờ bởi giá lạnh trời đông
Áo lụa mỏng của một thời dĩ vãng
Đâu còn ai sưởi ấm… xót xa lòng!

Ca dao thuở người ru chừng phai nhạt
Thời gian qua… ngày tháng cũng hư hao
Chút ân nghĩa như hoa trôi bèo dạt
Tôi với người giờ lạc bước chân nhau

Đường thiên lí đã quen rồi cô quạnh
Cổ tích xưa nuối tiếc để làm gì!
Đừng ươm mầm cho nỗi sầu mọc nhánh
Người dưng mà… nhung nhớ sẽ ra đi!…

Thôi cứ mặc… bốn mùa nơi ốc đảo
Tôi một mình ngồi ngẫm cuộc trăm năm
Tựa song sưa ngắm trăng lên huyền ảo
Níu gió mây mơ gởi chút hương thầm










23 tháng 1, 2019

BUỒN








Trái tim tưởng chừng như tan nát
Lặng nhìn hạnh phúc của người ta
Cô dâu chú rể say ngầy ngật
Đâu biết rằng tôi lệ nhạt nhòa

Họ cười bằng mắt… ôi tình tứ
Lẫn vị ngọt ngào của nụ hôn
Ngỡ bên rào giậu tràn sóng dữ
Tội nghiệp thân côi ủ rũ buồn

Đã từng mật ngọt câu hò hẹn
Bốn mùa rộn rã khúc yêu thương
Bỗng dưng thuyền vội xa lìa bến
Lau lách chơ vơ giấc mộng thường

Thôi khép vần thơ đầy khắc khoải
Một thời vụng dại lắm đam mê
Đông tàn xóa hết niềm tê tái
Luôn cả ngổn ngang chữ ước thề















22 tháng 1, 2019

RỐI








Cuối năm ngồi lục chồng thư cũ
Giấy mỏng bạc màu nghe xót xa
Đời trải qua mấy lần bão dữ
Để mặn nồng một thuở phôi pha

Đã giấu kín tận cùng ngăn ký ức
Kỉ niệm hồng ai dễ lãng quên
Biết bao đêm chong đèn thao thức
Chữ ân tình sao lắm chông chênh

Mực tím nhạt nhòa hoen dấu lệ
Giấc Nam Kha mòn mỏi canh trường
Giận mây trách gió hờn dâu bể
Buổi đông tàn rối sợi tơ vương











20 tháng 1, 2019







Chạm tay
làm rách càn khôn
Giận mình
vấp phải nỗi buồn xa xăm

Mang mang thiên địa thăng trầm
Bốn mùa 
chỉ thấy lặng câm bóng hình

Rọi đèn
thắp sáng vô minh
Đưa kim lên vá
mảnh tình đa đoan

Nguyện cầu
hai chữ bình an
Nụ cười tìm lại
rộn ràng sắc Xuân












XÓT








Xót từng ngọn cỏ nhành cây
Đất rưng rưng nhớ tháng ngày tự do

Bốn mùa chẳng biết âu lo
Cày sâu cuốc bẫm điệu hò chân quê

Trách người nham hiểm mọi bề
Chia ngang xẻ dọc ê chề niềm đau

Ngẩng đầu lên hỏi trời cao
Ông nỡ lòng nào rẽ thúy lìa uyên?

Để cho bi lụy não phiền
Xuân về sao vẫn triền miên chán chường?












18 tháng 1, 2019

MỞ CỬA THÁNG GIÊNG









Tôi về
mở cửa tháng Giêng
Khép lại ưu phiền
mặn đắng xót xa

Lộc non
phơi phới đầy nhà
Áo hồng
tô điểm mượt mà dáng Xuân

Chúc bao thi hữu
xa gần
Bước sang năm mới
bội phần hiển vinh

Giữ tâm
luôn được yên bình
Bốn mùa thơ vận
lung linh sắc màu  









17 tháng 1, 2019

ĐÊM BUỒN THÁNG CHẠP








Đêm dài như vô tận
Ôm gối giữa canh trường
Tội số mình lận đận
Cứ vấp hoài tơ vương

Ngọn đèn vàng hiu hắt
Đồng lõa với nỗi buồn
Giọt mặn làm cay mắt
Che khoảng trời yêu thương

Ngoài kia đầy bóng tối
Tháng Chạp ủ rũ sầu
Nỗi niềm riêng  khắc khoải
Đổ qua đời bể dâu

Trăng nhạt nhòa sắc áo
Tựa cửa dáng ngậm ngùi
Sau mấy mùa dông bão
Phiền não vẫn chưa nguôi

Con tim gầy quặn thắt
Từng nhịp đập chán chường
Bấc gọi về se sắt
Vạc lạc bầy kêu sương







TỨ TUYỆT PHÔI PHAI








Dịu dàng cảm xúc sẻ chia nhau
Tri kỉ vần thơ rộn sắc màu
Nào ngại tiết đông trời lạnh giá
Hay ngày lửa hạ nắng hanh hao

Cứ ngỡ thiên thu chẳng đổi dời
Nào dè loan phượng rẽ hai nơi
Không dưng dông bão từ đâu đến
Ngược dấu chân đơn… tắt nụ cười

Ngọc ngà một thuở đã phôi phai
Cổ tích trăm năm bỗng lạc loài
Thơ vận đa đoan chừng vụn vỡ
Ngỡ ngàng câu chữ khóc liêu trai












13 tháng 1, 2019

NỖI NIỀM THÁNG GIÊNG








Hài thêu
ngơ ngác lối qua
Tháng Giêng
bất chợt vỡ òa nhớ nhung

Từ anh
về cõi mịt mùng
Nằm im cổ mộ
nghìn trùng cách ngăn

Tội tình
khuyết nửa vầng trăng
Cho đêm nguyệt tận
nhọc nhằn giấc khuya

Soi gương
nước mắt đầm đìa
Đâu còn ai
để sẻ chia vui buồn?












12 tháng 1, 2019

HÃY NGỦ YÊN, THÁNG CHẠP!








Hãy ngủ yên, tháng Chạp!
Bao cảm xúc vui buồn
Cạn dần như bạch lạp
Nhạt nhòa như khói sương

Hãy ngủ yên, tháng Chạp!
Bao lắng đọng ưu phiền
Theo mưa cuồng gió dập
Hoàng hôn về rơi nghiêng

Hãy ngủ yên, tháng Chạp!
Bao chìm nổi thăng trầm
Giữa dòng đời tấp nập
Mãi cúi đầu lặng câm

Hãy ngủ yên, tháng Chạp!
Quá khứ giờ xa xôi
Đường tương lai tít tắp
Mờ mịt phía chân trời

Hãy ngủ yên, tháng Chạp!
Đông vẫy tay giã từ
Xuân mang niềm ấm áp
Hoa lá đùa trang thơ









NỬA ĐÊM







Nửa đêm tiếng dế thở than
Bốn bề thinh lặng ngỡ ngàng giọt hoen
Bao lâu rồi ngỡ lãng quên
Heo may biền biệt tuổi tên xóa nhòa

Tựa mành ngắm ánh sao xa
Sông ngăn núi chắn thiên hà khuất mây
Chạnh lòng mấy nỗi đắng cay
Ngậm ngùi đeo đẳng tháng ngày sầu tư

Quay lưng làm cuộc giã từ
Trang thơ khép lại mịt mù đường trăng
Nửa đêm còn lại nhọc nhằn
Dỗ dành to nhỏ lệ mằn mặn rơi











11 tháng 1, 2019

BỨC TRANH TÌNH ĐẸP NHƯ THƠ








Bức tranh tình
đẹp như thơ

Giữa dòng băng tuyết
đợi chờ trăm năm

Dẫu ngoài trời
rét căm căm

Vẫn không tan
chữ sắt cầm
gởi trao

Đã từng 
gắn kết trúc đào

Trách người 
sao để nhạt màu thủy chung!










LỠ LÀNG








Tro tàn thoảng chút khói hương
Lời thề phai nhạt chán chường thở than
Câu thơ son sắt đá vàng
Gieo chi thuở ấy lỡ làng giờ đây

Xót lòng bao nỗi đắng cay
Tiếc chi tay nắm bàn tay thâm tình
Để rồi ngày tháng đinh ninh
Mây trôi gió cuốn giữa nghìn rối ren

Dặn mình thôi chớ bon chen
Lặng thinh trước những trắng đen cuộc đời
Chèo thuyền ra biền thả trôi
Ngọc ngà kỉ niệm một thời vấn vương














06 tháng 1, 2019

NHỚ








Câu thơ
đã lạc nẻo về
Mù sương giăng phủ
bốn bề lạnh căm

Tôi ngồi
cùng với trăm năm
Mà nghe vết xước
âm thầm nhói đau

Ngoài kia
bão tuyết trắng màu
Nhớ chi
lời hứa bạc đầu
thuở xưa




(Áo - 05/01/2019)





05 tháng 1, 2019

CÀ PHÊ BÃO TUYẾT








Nhìn trời đầy bão tuyết
Chợt thấy lòng rưng rưng
Nhớ quê hương da diết
Giờ cách xa ngàn trùng

Ly cà phê đắng ngắt
Sao chẳng chút đậm đà?
Hương xưa chừng ngây ngất
Đã một thời thăng hoa

Vượt nửa vòng trái đất
Đi cho quên chán chường
Cà phê hòa nước mắt
Nhạt nhẽo lời yêu thương



( Áo - 05/01/2019)







TÀN PHAI







Giật mình thời khắc đã tàn phai
Quyển lịch vơi đi hết tháng ngày
Tấc dạ ngổn ngang chừng rối rắm
Mới vừa xuân ghé vội chia tay

Một năm đầy ắp nỗi nhiêu khê
Đen trắng thực hư đủ mọi bề
Tâm động não phiền thêm chán ngán
Đêm trường mờ mịt đắm cơn mê

Trả mây về với khoảng trời xanh
Giữ lại an yên giấc mộng lành
Thôi hãy lãng quên miền quá khứ
Cũng đừng giọt lệ ướt long lanh












04 tháng 1, 2019

BẤT CHỢT PRAHA








Vội vàng
chẳng kịp chia tay

Tội
con cá quẫy
lạc loài giữa đông

Praha
sương tuyết
ngập đồng

Ngổn ngang cảm xúc
tuôn dòng
thành thơ




(Cộng hòa Séc - 04/01/2019)