13 tháng 12, 2018

TẢN MẠN SÁNG ĐÔNG








Sáng thứ sáu rảnh rỗi, tôi leo lên hai chuyến xe bus đến bưu điện Nhà thờ Đức Bà SG để gởi tập thơ mới CÒN THƠM ÁO LỤA tặng các thi hữu quen thân.
Thật ra tôi vẫn có thể gởi từ bưu điện cạnh nhà nhưng tôi lại thích cảm giác trở lại SG… để nhớ ngày xưa, hơn mười mấy năm dài,  tôi đã từng ngồi xe trên quãng đường này đi học. Mới lớp đệ thất (nay là lớp sáu), tôi đã được ba mẹ ghi tên học tại trường Trung học tư thục Hưng Đạo (SG) với đội ngũ giáo sư giàu kinh nghiệm. Nhờ hai năm cuối cấp bậc Tiểu học tôi học trường Công Giáo với các soeur nên khả năng nói và viết tiếng Pháp của tôi khá lưu loát. Lớp học sĩ số gần 120 học sinh vậy mà tôi vẫn vượt qua khó khăn và đạt nhiều thành tích trong học tập. Tháng nào tôi cũng mang Bảng danh dự về khoe với gia đình thứ hạng từ hạng nhất đến hạng năm. Ba mẹ rất hãnh diện về tôi, đứa con gái duy nhất.
Cuối năm học lớp đệ ngũ (lớp 8 bây giờ), mẹ tôi bệnh nặng qua đời. Lúc ấy tôi mới vừa 14 tuổi. Ba tôi là giáo viên làm thân gà trống nuôi 5 đứa con với đồng lương chật vật. Sau khi tốt nghiệp bậc Trung học, tôi vội nộp đơn thi vào trường Quốc gia Sư phạm Sài Gòn với ước mong sớm ổn định việc làm, đỡ đần ba trong việc nuôi nấng các em. Hai năm học với nhiều kỷ niệm về tình thầy trò, tình bè bạn rồi cũng qua đi. Tôi tốt nghiệp SP, về dạy trường Tiểu học Bà Lụa (thị xã Thủ Dầu Một) cách nhà gần chục cây số. Là giáo viên ngạch Giáo học cấp bổ túc, tôi luôn nêu cao tinh thần trách nhiệm, làm tốt những điều mà nhà trường SPSG đã dày công đào tạo cho tôi. Trong suốt quãng đời dạy học, tôi đã đạt nhiều thành tích nổi trội so với các bạn đồng môn. Năm 1994 tôi đạt Nhà giáo Ưu tú, năm 1999 đạt Giáo viên dạy giỏi cấp Quốc gia bậc Tiểu học… Năm 2003 trong khi ngành xét công nhận tôi đạt danh hiệu Nhà giáo Nhân dân bỗng dưng tôi bị đột quỵ. Sự nghiệp giáo dục của tôi dừng lại từ tháng 11 năm 2006. “Viên phấn gãy đôi… mộng ước không thành…”
Thời gian mới ra trường, tôi vừa dạy một buổi, buổi còn lại tôi ghi danh học Đại học Văn Khoa SG. Tôi ước mơ sau khi lấy xong bằng Cử nhân Triết, tôi sẽ bổ túc hồ sơ nâng ngạch và chuyển sang giáo viên dạy Triết, giấc mộng tôi ấp ủ bấy lâu… Rồi 30/4/1975, mọi sự đều thay đổi. Tôi một mình với gánh nặng gia đình, thay ba mới mất nuôi Ngoại cùng 4 em nhỏ dại. Việc học lở dở, tôi chỉ biết cặm cụi với nghề, phấn đấu là Giáo viên dạy giỏi, có nhiều học sinh học giỏi…
…Một chút lan man để giải thích lý do vì sao tôi thích đi lại con đường thật nhiều kỷ niệm.
Tuy Thi đàn VN đã ngưng hoạt động thời gian qua nhưng nơi này tôi vẫn còn có một vài bạn thơ đầy tình nghĩa. Sư phụ ĐQL ở QN, sư huynh HNT ở CT, bạn thơ  LĐT, ĐA ở Daklak , nhà thơ NQH ở HN và một bạn ở ĐN quen hai năm nay trên Blog.
Sau khi gởi quà biếu xong, tôi lang thang từ đường Đồng Khởi xuống Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Hàm Nghi… xem thiên hạ trang hoàng mừng đón Noel. Khu quận Nhất với công trình Metro còn dang dở trông SG nhếch nhác đến thảm hại. SG không phải ngày xưa! Bạn bè SP, VK của tôi giờ kẻ chân trời người góc biển. Tự dưng nỗi buồn nhớ đan xen làm nước mắt tôi muốn rưng rưng.
Băng qua đường Hàm Nghi, tôi leo lên chuyến xe số 19 chờ sẵn. Rồi đến ngã tư Bình Phước, tôi lại chuyển sang xe số 4 về tới chợ LT. Đã hơn mười hai giờ trưa, tôi cảm thấy đói bụng. Hâm lại tô nui, tôi ăn vội vã rồi trèo lên võng đung đưa, giấc ngủ nhanh chóng đến với tôi một cách dễ dàng.

SG 07/12/2018








2 nhận xét:

  1. DVD đã nhận được tập thơ ML gởi tặng rồi!
    DVD rất cảm ơn ML đã trân trọng tình bạn hữu trên blog, tuy rằng DVD xin làm quen chỉ mới được hai năm...
    Với DVD, mùa đông năm nay thật ấm!
    :)

    https://1.bp.blogspot.com/-CR2MI6X4N7I/W7c5vBgqHII/AAAAAAAAKQU/tsaqIUTIvPsDIkQjnjpnYYqFZi0fwCSsgCLcBGAs/s1600/tuyet_lay-nang.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tập thơ đến tay bạn là vui rồi.
      Mình luôn trân trọng tình bạn. Tuy thời gian qua mạng ảo đã để lại cho mình nhiều hoài nghi, chán ngán.Đó là lý do mình giấu mình không muốn giao lưu với ai cả. Ngay việc comment bên trang nhà bạn mình cũng chẳng dám... Bạn thông cảm cho mình nhé!

      Xóa