02 tháng 12, 2018

NỖI BUỒN LẨN KHUẤT









Khoảng nửa khuya cú điện thoại gọi về
Giọng Quảng Nam ngọt ngào chi lạ
Nghe âm vang tiếng sóng vờn biển cả
Hạnh phúc tràn!... Giọt lệ chợt long lanh

Rồi giật mình mắt tìm kiếm quẩn quanh
Có ai đâu?… Tứ bề đầy quạnh vắng!...
Điện thoại tắt chuông
Tất cả đều im lặng!...
Lại thêm lần chìm đắm bởi mộng du!

Từ anh đi vòng nhật nguyệt quay vù
Em tủi hờn hóa thân thành thiếu phụ
Mãi ngóng trông dáng hình ngày xưa cũ
Mật ngọt yêu thương!
Chỗ dựa một thời!

Gió bấc lùa qua cửa để sầu rơi
Em cô đơn nhìn bóng mình trên vách
Chẳng còn ai ngoài nỗi buồn lẩn khuất
Ngọn đèn mờ hiu hắt khóc thâu đêm!









6 nhận xét: