27 tháng 12, 2018

MONG








Nhiều khi ngồi trầm mặc
Nhớ lại tháng ngày qua
Từng đêm dài quay quắt
Nước mắt rơi nhạt nhòa

Nhiều khi buồn rũ rượi
Trước lòng người trắng đen
Biết bao lần tức tưởi
Khóa chặt cửa cài then

Nhiều khi nuốt giọt đắng
Tủi hờn lên mắt môi
Ốc đảo sầu quạnh vắng
Chán ngán mãi không rời

Nhiều khi tim quặn thắt
Cơn đau như xé lòng
Nụ cười giờ lặn tắt
Lạnh ngắt buổi trời đông

Nhiều khi nghêu ngao hát
Bản nhạc tình không tên
Níu thiên hà dằng dặc
Ta ru ta bồng bềnh

Chỉ mong ngày trở dậy
Tìm lại chữ an nhiên
Thơ vận thôi khắc khoải
Quên sân hận não phiền











2 nhận xét:

  1. Ta cứ ru ta cho... chắc ăn!
    Hi hi hi
    :d

    https://3.bp.blogspot.com/-ZXf-cT56YL4/W6tkpb6EBGI/AAAAAAAAJd8/wl6RITQNGzcA1050KOQvoDj6kwIQB7Q4wCLcBGAs/s1600/buombay30.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta cứ ru ta cho... chắc ăn!
      Vui được bạn đồng cảm! =d>

      Xóa