Nỗi buồn giấu kín tận chân mây
Lạc lõng bơ vơ kiếp đọa đày
Níu gió… gió quay lưng ngoảnh mặt
Tủi hờn nghe mắt lệ cay cay
Đã từng giọt đắng sẻ chia nhau
Hạnh phúc lung linh rực sắc màu
Thoắt cuộc vô thường đầy nghiệt ngã
Để hồn ngờ nghệch lắm thương đau!
Mới chớm tiết đông bấc trở trời
Hình như tê tái chỉ riêng tôi?
Co ro áo mỏng chừng thêm lạnh
Tứ tuyệt nhớ nhung một quãng đời!
Ta về khơi ngọn lửa hồng
Trả lờiXóaCho đông ấm lại, cho lòng an nhiên!
Tháng ngày qua lắm ưu phiền
XóaTội vần thơ mãi đắm chìm sầu tư