Sao tôi mãi buồn… sao cứ mãi xót xa?
Núi đã lở… sông bãi bờ khô cạn
Trước tình người đổi thay chán ngán
Trước phũ phàng đối mặt ảo hư
Buồn không tôi… khi nói tiếng tạ từ?
Bao tháng năm sẻ chia niềm cảm xúc
Một tứ thơ hay cũng thấy lòng thổn thức
Khúc tri âm ngỡ chẳng phai nhòa!
Cuộc vô thường nào tránh được phôi pha?
Cánh phù dung dưới nắng vàng khoe sắc
Đến hoàng hôn đã rũ sầu héo hắt
Trách làm gì lời đắng ngắt vô tâm!
Vẫn cô đơn bên ốc đảo âm thầm
Bóng với hình tháng ngày dài cam chịu
Tội thơ vần khắc khoải sầu nặng trĩu
Ngắm thu tàn… hờn dỗi ngọn đông phong!…
Là ảo hư nên Ta thôi chán ngán
Trả lờiXóaTiễn Thu tàn, Ta đón buổi Đông sang!
Rất vui được bạn DVD ghé thăm và chia sẻ. Cảm ơn bạn!
Xóa