13 tháng 9, 2018

TẦM TÃ MƯA ĐÊM








Đêm trở về trong tầm tã mưa rơi
Tiếng tí tách thêm ngập tràn nỗi nhớ
Mảng ký ức rêu phong giờ loang lổ
Ngọn đèn mờ hiu hắt xóa cơn mê

Nghe cô đơn buốt giá tận bốn bề
Phía song thưa tấm rèm mong manh quá
Che không hết niềm quắt quay buồn bã
Trước cuộc đời lắm nghiệt ngã bão giông

Mưa mãi rơi quặn thắt cả cõi lòng
Mới giữa thu mà trời đầy hơi bấc
Phút tĩnh lặng tên người nào lẩn khuất
Để nhọc nhằn hồn phách mãi lao đao








2 nhận xét: